Chàng thiếu niên ngồi cạnh cửa sổ. Ánh nắng chói chang chiếu qua khung cửa sổ làm khuôn mặt chàng thiếu niên sáng bừng nên cậu không thể nhìn thấy rõ dáng vẻ của người đó. Mắt cậu mỏi đến mức rơi cả nước mắt, nhưng không hiểu sao cậu không thể nào dời ánh nhìn khỏi chàng thiếu niên đó, cậu muốn tiếp tục nhìn thấy người đó.
Dáng ngồi nghiêng đọc sách của chàng thiếu niên đẹp như tranh vẽ. Xinh đẹp và lộng lẫy tựa như nhân vật bước ra từ trong bức tranh mà người hoạ sĩ nổi tiếng người Pháp vừa mới vẽ xong nét bút cuối cùng.
Cậu muốn gọi người đó nhưng miệng lại không cử động được. Cậu muốn nhìn kỹ hơn một chút nhưng chân không nhích được một bước nào. Hình dáng của người đó dần dần tan biến vào ánh sáng. Không, đừng đi, cậu có chuyện muốn nói, chờ một chút. Khoan đã, chuyện quan trọng cần nói là......
"...........!"
Dưới ánh đèn tráng xoá, Choi In Seop mở mắt ngơ ngác nhìn trần nhà một hồi lâu. Nhận ra rằng tất cả những hình ảnh sống động cậu vừa nhìn thấy chỉ là một giấc mơ, Choi In Seop nhắm mắt lại trong tiếc nuối.
Choi In Seop định chôn mặt vào cái gối mềm mại và ngủ lại, nhưng cậu chợt nhận ra sự thật rằng nơi cậu đang nằm không phải là căn phòng gác mái kia.
Choi In Seop giật mình ngồi dậy rồi nhìn xung quanh một lượt. Là căn phòng quen thuộc đến kỳ lạ, bởi vì cậu đã ngủ ở đây vài lần. Những sự việc đã xảy ra ngày hôm qua hiện lên trong đầu cậu. Choi In Seop dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-khong-luong-truoc/474770/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.