Sáng sớm ngày hôm sau ánh nắng của buổi sáng tinh mơ từ cửa sổ hắt vào lên giường cô, cô lờ mờ mở mắt rồi vươn vai một cái, hôm qua quả thật là một ngày xui xẻo, cô lật đật thay đồ rồi đi đến công ty, lại đụng mặt Mộc Tuyết cùng Minh Uy, thấy cô anh gạt tay cô ta ra rồi đi lại phía cô.
- Em đi đâu hai ngày không về nhà
Nhà? đó vốn dĩ không phải nhà cô, là nơi cô cảm thấy lạnh lẽo, cô đơn, bị khinh bỉ.
- Vốn dĩ đó không phải nhà tôi, là nhà của anh cùng Mộc Tuyết.
Không để anh trả lời cô đi thẳng vào chỗ làm bỏ mặt hai con người giả tạo kia, khuất khỏi hẳn cô thấy trong lòng thoải mái hơn, tinh thần cũng đỡ hơn khi nhìn thấy hai cái bản mặt dày com đầy giả tạo kia.
Thấy cô Thiệu An đi đến ôm cô vào lòng, An Nhiên ngạc nhiên nhưng cũng để anh ôm, hình như anh có tâm sự gì đó khó nói, anh buông cô ra rồi nắm tay cô đi vào bên trong phòng trang điểm.
Anh lấy can đảm hỏi cô:
- Em là vợ của sếp sao
Cô né tránh ánh mắt anh rồi khẽ gật đầu xác nhận, khuôn mặt Thiệu An ủ rũ khẽ đáp.
- Sao anh thấy chồng em thân thiết với Mộc Tuyết mà
- Chuyện kể dài lắm, khi nào rảnh em tâm sự.
Thiệu An gật đầu rồi lấy tay gờ nhẹ lên má cô, hai người ngưng nói chuyện tiếp tục làm việc.
Trong phòng làm việc, Mộc Tuyết cứ dính anh không rời anh nửa bước làm cho anh thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hon-nhan/1189120/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.