An Nhiên bỏ đi một mạch về chỗ làm, tâm trạng hằng hộc, đến nơi cô ngồi bịch xuống ghế tiện tay cầm chai nước bên cạnh mà uống ực từng ngụm cho hạ hoả, xui xẻo đúng là xui xẻo.
Minh Uy trở về chỗ cũ rồi liếc nhìn Mộc Tuyết rồi tỏ ra khó chịu nói:
- Cô ấy dù gì cũng là vợ anh, em đừng có quá đáng.
- Anh bênh cô ta, rõ ràng cô ta đánh em, anh xem mặt em sưng lên rồi này.
Cô ta chỉ chỉ vào má, rồi ỏng ẹo trước mặt anh.
- Em đừng đi quá giới hạn của anh
Cô ta muốn nói tiếp nhưng giống như gì đó bóp họng ả lại không cho ả nói, Mộc Tuyết giậm chân một cái rồi quay về chỗ bàn làm việc. Cô ta gõ lên máy tính quyết liệt giống như nhắn tin với ai đó, ánh mặt tia lên sự tà ác.
Chiều, An Nhiên đi dạo trên đường, vừa đi vừa lẩm bẩm mắng ai đó còn lấy chân đá đá phía trước.
- Chó chết đáng chết, tại cô mà Minh Uy ghét tôi, tại cô tại cô…
Chưa nói xong thì phía trước có chiếc xe dừng lại, một gã đàn ông cao to đi về phía An Nhiên, có dự cảm không lành, cô định xoay người bỏ chạy nhưng chậm một bước, gã đàn ông kia tiến lên chụp khăn lên mặt cô, An Nhiên thấy tối dần đi rồi ngất hẳn, gã kia lôi cô lên xe rồi đi về phía một khách sạn, đưa cô lên phòng rồi đẩy cô xuống giường.
Bị ngã xuống phần áo cô bị trễ xuống lộ xương quai xanh xinh đẹp đập vào mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hon-nhan/1189119/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.