Ngày hôm đó cô rời công ty trở về nhà, cô uất ức đi lên phòng đóng cửa rất mạnh.
Rầm
Tiếng đông lớn khiến người làm trong nhà đều giật mình. Mộng Hoa thấy vậy liền lo lắng chạy lên rõ cửa.
* Cốc Cốc *
" Vào đi "
" Thiếu phu nhân có sao không "
" Tôi không sao, có chuyện gì sao "
" Tôi thấy phu nhân khóc từ khi đi vào nhà nên tôi lo lắng "
" Cảm ơn cô "
" Cô có đói không tôi đi nấu đồ ăn cho cô "
" Tôi ăn rồi không cần đâu, cảm ơn "
Nói rồi, Mộng Hoa cũng rời phòng cô, giờ chỉ còn cô nằm trong phòng khóc một mình. Cô thầm nghĩ:
" Kết hôn được một năm mình sẽ ly hôn với hắn "
Cô bây giờ đau nhiều rồi, cô từng thích anh và bây giờ sẽ không nữa, cô phải cố gắng kiếm tiền rồi ly hôn với hắn.
Sẽ rất nhanh thôi giữa cô và hắn sẽ không còn quan hệ gì nữa, hắn sẽ có hạnh phúc riêng mình. An Nhiên bỗng dưng cười đau khổ.
Ở công ty tất cả mọi người đều xì xào về việc cô khóc nức nở từ phòng Minh Uy. Những lời nói này khiến anh nghe thấy làm anh cảm thấy bực mình.
Đến tối anh trở về biệt thự, thấy cô đang ngồi ở sofa anh đi đến dựt cuốn sách mà cô đang đọc xuống đất. An Nhiên thấy vậy cô đứng dậy chất vấn hắn:
" Tại sao lại quăng sách tôi xuống đất "
" Cô khóc rời phòng làm việc tôi làm cho đám nhân viên lời ra tiếng vào, cô hả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hon-nhan/1189102/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.