Mặt trời lên cao trên nền trời xanhbiếc, cơn gió nhè nhẹ thổi qua, không gian tràn ngập sức sống của cây cỏ của chim chóc... Hạ Đồng nằm trên giường đã một tuần nhưng vẫn chưatỉnh lại. Tất cả mọi người ai cung lo lắng cho cô.
Hôm đó mọi người ở nhà trọ tỉnh dậy thì không thấy Dương Tử nữa, lúc đầu cứ tưởng Dương Tử đi tìm cô nhưng đợi hoài không thấy anh quay về nên bắtđầu lo lắng, điện thoại cho anh thì máy anh bảo bận, trong lòng mọingười càng sốt ruột hơn.
Nào ngờ không lâu sau Bạch Mai lại hồi hả chạy về nhà trọ, mọi người hỏichuyện gì thì Bạch Mai lại không nói chỉ bảo mọi người mau lên ngôi chùa bỏ hoang trên núi cứu Hạ Đồng.
Lúc lên tới nơi thì thấy Dương Tử như một con sói bị chọc giận liên tụcđánh những tên đi theo Viễn, tất cả đề nằm rên la trên sàn, Dương Tử như một kẻ điên, cầm cây gậy gỗ đập mạnh vào người tên Viễn, mà hắn đã nhưngười nằm chờ chết.
Khi thấy Hạ Đồng máu me nằm ngất trên sàn tất cả mới hiểu ra... Đừng nóiDương Tử, Lăng Hạo cũng như kẻ điên đánh từng tên một, đặc biệt là Viễn.
Tàn cuộc, Viễn bị cảnh sát bắt đi nhưng mà cảnh sát không tin lời Viễn làngười bắt cóc, Dương Tử lại đang mất kiểm soát thế là cảnh sát đánhláng, kết quả chủ tịch Dương phải ra mặc giải quyết mọi chuyện.
Lăng Hạo mở cửa bước vào phòng, ánh mắt hiện lên tia đau xót nhìn Hạ Đồngnằm trên giường bệnh. Hôm đó sau khi đưa cô vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hoang-gia/2267001/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.