Hạ Đồng cứ để Dương Tử kéo mình đi, cô hiểu tâm trạng của anh, lúc côgặp mẹ mình có tâm trạng gì thì anh cũng đang có tâm trạng như thế.Nhưng mà cô vẫn thấy anh may mắn hơn cô rất nhiều.
Dương Tử đặt cô ngồi vào chiếc Ferrari mui trần, sau đó vòng qua bên kia ngồi vào ghế lái, sau đó nhấn ga chạy đi.
Xe chạy một lúc, Hạ Đồng nhìn thấy Khải Hoàn Môn nằm trên quảng trường Étolie cuối đại lộ Champs-Elysées.
Hạ Đồng không khỏi mở to mắt, mồn chữ O nhìn Khải Hoàn Môn sừng sững hiện trước mặt mình. Thật sự là to lớn, rất to lớn!
-Oa......
Qủa thật Hạ Đồng sớm muộn cũng phấn khích vui sướng quá mà chết trước vẻ đẹp của "kinh đô ánh sáng" này thôi.
Dương Tử cho xe chạy vào quảng trường Concorde nằm đầu phía đông đạilộ Champs-Elysées, sau đó dừng xe gần con cầu Alexandre-III bước xuốngxe. Hạ Đồng cũng vội vã xuống xe đi theo anh.
Cả hai đứng giữa cầu, ánh mắt đen của anh nhìn về nơi xa xăm, vừa lạnh lẽo tột cùng lại vừa hiện lên đau buồn vô hạn.
Hạ Đồng trong đầu đang nghĩ, liệu anh có vì nghĩ không thông mà dạidột nhảy cầu xuống hay không? Nhưng mà ý nghĩ đó vừa được cô nghĩ raliền bị dập tắt ngay, một người như anh mà nhảy cầu, cô sớm treo cổ chết mất tiêu rồi.
Đứng đến mười phút mà anh vẫn không nói gì, chỉ nhìn về phía trước, hoàn toàn không biết được anh đang suy nghĩ cái gì.
Hạ Đồng nhịn hết được, liền kinh ngạc la lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hoang-gia/2266968/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.