Hạ Đồng mặt đỏ bừng bừng muốn đào cái hố chui xuống ngay, cúi thấp đầu không dám nhìn anh.
Cũng may cái ý định hôn trộm anh của cô chưa thực hiện anh kịp lúc mở mắt nếu không cô không còn mặt mũi nhìn anh nữa.
Thực ra anh đã dậy từ sớm, cô ngủ rất ngon, giống như một đứa trẻ,dáng ngủ vô cùng không an phận cứ đá chăn hoài, mà anh lại rất kiênnhẫn, cô đá một lần, anh đắp lại cho cô một lần.
Nhìn thấy cô gần tỉnh lại muốn xem phản ứng của cô nên giả bộ ngủ, không ngờ cô to gan nhéo má mình!!!
-Có phải nhéo một lần còn chưa đủ muốn nhéo thêm hay không?-Dương Tử chống tay lên đầu nhìn cô nói
-Nào, nào có, thay vì nói tôi đam mê sắc đẹp không cưỡng lại mà "xoa"má anh thì chi bằng nói tôi đang nhéo má trả thù anh đi.-Hạ Đồng nhìnanh, vô tội nói
-Em đang nói, em mê sắc đẹp của tôi!?
-A, cái đó là tôi ví dụ, chỉ là ví dụ.
-Lâm Hạ Đồng, em không nên miễn cưỡng bản thân mình nói gạt tôi.
-Nào có... tôi đang thành thật...
-Thật sao?
Dương Tử bật người dậy, mặt áp sát mặt cô trong gang tấc, Hạ Đồng tim đập thình thịch, mặt càng đỏ hơn.
Hạ Đồng mở to đôi mắt xinh đẹp nhìn anh, tim như muốn nhảy ra ngoài.......
Dương Tử cười không chính chắn, nhìn cô nói:
-Có phải đợi anh dùng vũ lực mới chịu không?
Hạ Đồng nuốt nước bọt, căng thẳng nhìn anh, cười cực kỳ khó chịu.
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hoang-gia/2266967/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.