Hạ Đồng từ khi trong bếp lên phòng thì chui rúc trong chăn nằm trêngiường, bầu trời bên ngoài cũng đã thay một màu đen. Hạ Đồng nằm dàitrên giường, chán chường nhìn trần nhà.
Nằm trong phòng, loáng thoáng cô nghe được tiếng bước chân, nhưng rồikhông nghe nữa, cứ thế lặp đi lặp lại vài lần, Hạ Đồng nhiều lần leoxuống giường định mở cửa xem là ai, nhưng rồi lại thôi.
Không biết có phải là anh không? Nhưng nếu là anh, chạm mặt anh, cô không biết mình sẽ thế nào nữa?
Trong đầu chợt nhớ, hôm nay là lễ hội của ba trường kết hợp lại thìphải? Nếu thế giờ này đã bảy giờ tối, anh cũng nên đi rồi.
Nhưng mà cô chưa nghe được tiếng xe rời đi, có phải anh chưa đi? Hay là anh đi rồi, cô không biết chăng?
_Cốc... cốc...
Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, Hạ Đồng leo xuống giường, đi ra mởcửa. Khi cánh cửa mở ra, khuôn mặt ấy hiện trước mắt cô, ánh mắt chạmvào nhau, mọi thứ xung quanh như ngưng động.
Cô chỉ biết, trong mắt cô chỉ còn người con trai ấy.
Anh mặc bộ âu phục đen, bên trong là chiếc áo sơ mi đen, không cài nút trên, chiếc áo vest bên ngoài cũng bỏ lơ không gài lại, dáng người caolớn thắng tấp càng được tôn lên vẻ đẹp vốn có của anh.
-Sao chưa thay đồ nữa?-Dương Tử nhìn cô, thấy cô vẫn mặc bộ đồ lúc sáng, hỏi
-Thay đồ? Có việc gì?-Hạ Đồng giật mình thôi không nhìn anh nữa
-Dự lễ hội, em là trợ lý của anh, em không đi thì làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hoang-gia/2266948/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.