Sa Sa cho ca nô chạy vào bờ, sau đó dàn ra màn kịch ca nô bị chìm,khuôn mặt xinh đẹp đầy kiêu căng cùng tự đắc. Điện thoại của Ân Di nằmtrong tay Sa Sa, Sa Sa liền vào tin nhắn xóa tin nhắn của mình, trùnghợp có tin nhắn đến, lúc đầu có phần bắt ngờ, sau đó liền cười hiểm độc, ý định xấu xa trong đầu.
"Hãy nhanh chóng đi đến một nơi khác, tránh xa Dương Tử, nếu không, ta sẽ làm cô hối hận."
Sa Sa nhanh chóng lướt bàn tay trắng mịn bấm vài cái, sau đó gửi đi, quăng lên bờ biển.
"Cháu biết rồi, cháu sẽ mãi mãi rời xa anh ấy, không bao giờ quay về."
Bóng lưng đẹp đẽ của Sa Sa trải dài trên bờ biển, vẻ thỏa mãn cùng kiêu ngạo không thể phủ nhận.
...
[...Xin lỗi, anh là bạn của chủ số điện thoại này đúng không?...]
"Phải, có việc gì sao?"
[...Xin chào, tôi là cảnh sát, đây là bờ biển ở ngoại ô, ở đây có mộtvụ chìm ca nô, xung quanh bờ biển chúng tôi tìm được chiếc điện thoạinày, có thể bạn anh là nạn nhân, anh có thể đến ngay không?...]
_Bộp... bộp...
Khi nhận được tin, anh mới chợt nhận ra, căn bản anh không thể quêncô. Không phải chỉ cần không nhìn thấy cô, không nghe cô nói chuyện,không quan tâm đến cô thì sẽ quên, mà là càng ngày càng khắc ghi hìnhbóng của cô vào tận xương cốt.
Anh không cho phép em rời bỏ anh, nếu anh chưa cho phép, Huỳnh Ân Di,cho dù em lợi dụng anh, tiếp cận anh vì mục đích,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hoang-gia/2266941/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.