Trong lúc những fan cuồng nhiệt của đội trường Thanh Phong la hét, người chủ trì hội trường bắt đầu phát biểu: "Các bạn học sinh, hãy dùng những tràng pháo tay nồng nhiệt cổ vũ cho các bạn trường Úc Văn vào sân đi nào!"
Giọng của người chủ trì thật là kích động, nhưng mà, ngoài những tiếng vỗ tay rời rạc thì chỉ có tiếng xì xào mà thôi.
Ừ, điều này thật khiến người ta khó chịu, chẳng lẽ đội bóng không có anh nào đẹp trai phải chịu sự đối đãi này hay sao? Thật chẳng nên chút nào? Nhưng mà... hãy nghĩ đến mình kìa, chẳng phải cũng vì mấy anh đẹp trai của trường khác mà phản bội lại đội bóng của mình hay sao? Ừ... xấu hổ quá... Tôi nghĩ.
Đột nhiên, có người hét lớn lên: "Oa, Úc Văn năm nay có anh đẹp trai kìa!"
"Đúng đấy! Nguyên Dạ và Nam Xuyên đấy!"
"Thế sao Ngô Nhã Mỹ không thông báo là năm nay có hai hoa khôi của trường mình tham gia chứ? Cô ấy thật là xấu quá!" Mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao.
"Chuyện gì vậy?" Tôi hiếu kỳ nhìn chăm chăm vào một nam sinh cao ráo đang ngồi uống Coca trong khu nghỉ ngơi. Ủa? Anh ta không phải cái tên xấu xa bị bệnh "mù đường" hay sao? Sao anh ta lại là vận động viên của đội bóng rổ trường Úc Văn được chứ?
A Mộc đứng bên cạnh tôi bất mãn nói: "Ui da! Thật là quá đáng! Phòng tin tức làm cái quái gì chứ? Ngay cả cái tin quan trọng thế này mà cũng chẳng thông báo gì cả! Nếu biết trước là Nguyên Dạ và Nam Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-dem-mua-ha/79508/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.