Đợi đếnkhi bóng dáng cao ngất của Tiêu Hằng Uẩn khuất khỏi tầm mắt, Sơ Tâm mới thởphào nhẹ nhõm, mệt mỏi nhắm mắt lại.
Quảthực là cô không có bị mất trí nhớ. Trong lúc anh đang tắm rửa, cô bị tiếngchuông điện thoại đánh thức, là điện thoại của chị Vi Noãn.
Biếtanh trai đã xuất cảnh an toàn, cô cũng đã đồng ý với chị Vị Noãn là không để lộra tin tức, nên cô mới nghĩ biện pháp ở lại nhà Tiêu Hằng Uẩn.
Aizz!Nhưng mà Tiêu học trưởng thoạt nhìn vẫn giống như mười năm trước, lạnh lùng nhưkhông quen biết, nếu không giả ngu, chỉ sợ rất khó tìm được lí do hợp lý đểthuyết phục anh cho cô ở lại. Giả ngu thì giả ngu, cũng không phải chuyện gìkhó đối với cô.
Sơ Tâmnghĩ, trong đầu thoáng qua vẻ đỏ mặt mới vừa rồi của anh. Nhìn phản ứng củaanh, chắc không biết là mình đỏ mặt rồi.
Mặc dùanh ở trên báo và tạp chí cũng rất có “Tiếng tăm”, không ngờ chỉ tùy tiện trêumột hai câu mà anh đã đỏ mặt.
Sơ Tâmbỗng nhiên cảm thấy rất thú vị. So với dáng dấp thiếu niên của nhiều năm vềtrước, Tiêu học trưởng ngoại trừ đường nét khuôn mặt không thay đổi ra còn lạiđều thay đổi rất nhiều.
Anh trởnên gợi cảm quyến rũ hơn, cả người tỏa ra khí phách của người đàn ông, khuônmặt tuấn lãng đập vào mắt khi mới vừa rồi tới gần anh, lúc này lại hiện lên rõràng trong đầu cô.
Mái tócđen dày ẩm ướt rối loạn nhưng vẫn gợi cảm, để lộ cái trán rộng và vuông, khuônmặt góc cạnh mà lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-cua-so-tam/1929038/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.