Hai người ăn cơm tối xong cũng đã bảy giờ tối, Vương Luân phụ giúp Khả Phi rửa chén bát. Hắn rửa xà phòng thì cậu rửa nước rồi úp chén. Công việc nhẹ nhàng đơn giản nhưng mang lại cảm giác ấm áp không thể tả được.
-Em dạo này hay ốm đau, hay là vài ngày nữa anh thuê người giúp việc về nhé? Cũng đừng đi làm nữa. Lịch trình anh thời gian gần đây rất nhiều nên không thể ở nhà chăm sóc em được. Có người giúp việc và được nghỉ ngơi tốt thì em ở ổn hơn.
Khả Phi lắc đầu, từ chối lời đề nghị của hắn. Ôn nhu đáp lời.
- Anh đừng chiều hư em như vậy, dù sao em cũng là con nhà nông. Làm việc đã quen, giờ mà bảo em ở nhà thì sẽ rất chán đó. Chuyện ốm đau ai cũng thường xảy ra mà. Anh đừng lo lắng, em đi làm rồi về dọn dẹp cảm thấy người sẽ khoẻ hơn nhiều.
Đưa cái chén cuối cùng qua cho Khả Phi rửa, Vương Luân vẫn không an tâm nói.
- Để em ở nhà một mình như vậy anh thật sự rất lo.
Cậu dùng ngón tay của mình chạm nhẹ lên môi hắn giống như không cho người kia nói nữa. Khẽ mỉm cười nhẹ nhàng, Khả Phi thúc giục.
- Được rồi, người yêu đại nhân của em... anh đừng khó tính nữa mà. Như vậy sẽ mau già lắm đó. Mau lên đi tắm đi, sau đó chúng ta sẽ chuẩn bị đi chơi.
- Hôn anh một cái đi Khả Phi.
Vương Luân đôi mắt chỉ chất chứa hình ảnh của cậu, không thể ngừng yêu thương Khả Phi được. Hắn nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-cua-ngoi-sao-hang-a/1136016/chuong-4.html