Người của Khả Phi có mùi sữa tắm hương cam, nghe mùi rất dễ chịu. Vương Luân mỗi lần ôm cậu, đều vùi đầu vào cần cổ của Khả Phi. Tham lam hít lấy mùi hương từ người yêu. 
Hơn mười ngày không gặp, cả hai thật sự rất nhớ đối phương. Chẳng cần một cái hôn cuồng nhiệt, chỉ cần một cái ôm chứa đầy sự nhớ nhung. Cảm nhận được hơi ấm của nhau, để biết đối phương đang ở cạnh. Như vậy là đủ rồi. 
Thẩm Vương Luân nhớ Khả Phi đến nổi ôm cậu thật chặt rồi nhấc bổng cậu lên, lúc nhẹ nhàng thả cậu xuống đất. Hắn nghiêm giọng hỏi. 
- Mấy ngày nay không ăn uống đầy đủ hay sao? Người em gầy đi rất nhiều, anh ôm cũng cảm thấy nhẹ hơn trước. 
Mặc dù công việc dày đặc, thời gian ở chung không nhiều. Nhưng mà những chuyện liên quan đến Khả Phi, Vương Luân đều quan tâm từng chút một. Lúc ôm người này lên, cảm nhận cậu gầy hơn một chút. Hắn cảm thấy xót xa vô cùng. 
Mà Khả Phi cũng biết bản thân chẳng thể qua mắt được Vương Luân, cho nên đành phải khai thật. 
- Không có anh nên ăn cơm rất buồn, cho nên mỗi khi làm xong việc. Em thuận tiện vào mấy quán nhỏ ăn tạm cái gì đó rồi về nhà ngủ, mới năm ngày trước bị cảm nhẹ. Nên người gầy hơn một chút thôi. Anh đừng giận em. 
- Năm ngày trước bị cảm, tại sao lại không gọi điện nói anh? 
- Anh đang bận quay phim, em không thể làm anh lo lắng được. Dù sao em cũng tự lo cho bản thân được mà. Anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-cua-ngoi-sao-hang-a/1136015/chuong-3.html