Chương trước
Chương sau
Tạm biệt mấy giang hồ thứ thiệt ra về, tôi nghe trong lòng vừa mắc cười vừa bực bội. Thiệt tình không nghĩ con quỷ kia còn có miếng võ ẩu cỡ này. Cũng hên, gặp mấy ảnh là giang hồ tầm bậy chớ giang hồ thiệt thì chắc người tui cũng thủng lỗ chỗ, lão Ngọc có biết chắc cũng chỉ mang sữa tới bệnh viện thăm chớ chẳng làm được gì hết trơn. Có điều cũng không lo lắng lắm, bởi theo lão Ngọc cái thứ gái công sở ít va chạm chỉ kiếm được mấy giang hồ như bữa nay là cùng, giang hồ có máu mặt, làm được việc đâu phải là thứ bạ ai nhờ cũng ra mặt.

Tôi chui về nhà, đóng cửa phòng kín mít. Rút điện thoại ra bấm số con quỷ, bóp mũi cho nghẹt lại:

- Trang phải không em?

Giọng con nhỏ tỉnh queo:

- Dạ đúng rồi đó. Khuya vầy còn gọi em chi vậy, bộ anh buồn đột xuất hả?

Ngon lành nha. Tôi bắt đầu khoái con nhỏ này rồi đó. Ăn nói cũng biết móc họng một cây à nha. Tôi run giọng nói vô máy:

- Em đừng giỡn nữa Trang. Anh biết lỗi rồi. Anh xin lỗi em nha Trang.

Giọng con quỷ làm bộ hốt hoảng:

- Trời đất ơi anh bị sao dzậy Long? Anh đâu làm gì có lỗi với em đâu, anh chỉ có hăm em chút xíu, sờ mó em chút xíu, cái đó đâu tính là lỗi đâu anh.

Giọng tôi khổ thấy thương luôn:

- Thôi mà em. Anh biết cái đó là lỗi của anh rồi. Em bỏ qua cho anh đi nha.

Con quỷ coi bộ phải ráng lắm mới kìm được một tiếng cười đắc ý. Giọng nó rít lên:

- Tao nói không phải lỗi là không phải lỗi, cãi hoài. Cái đó kêu là tội nha con! Tội mày phải cho giang hồ xử mày mới kinh, xin lỗi là xong chuyện hả?

Tôi im re. Nói không được tiếng nào hết trơn. Sờ vô 2 viên bi thấy đâu mất tiêu. Không lẽ sợ hãi quá mức có thể làm tụi nó thụt vô trong được sao ta. Con quỷ thấy tôi im re, lại gằn giọng:

- Ngày mai đưa hết mấy cái clip đó cho tao, cả mấy cái món đồ nghề của mày nữa. Lưu lại một bản nào tao cho giang hồ cắt cái tay mày luôn, mày nghe chưa!

Con quỷ coi bộ cũng khá giống tui, có vẻ khoái mấy thứ đồ tầm bậy này thì phải. Cũng đúng, nghề của con nhỏ này mà có được mấy thứ đó có khi kiếm được thêm biệt thự không chừng.

- Trang ơi mấy ảnh đánh tui gãy giò luôn rồi, làm sao mà đi nổi. Vài bữa nữa tôi đưa cho Trang đi, được không?

Giọng bên kia máy lại rít lên:

- Gãy giò cũng ráng mà đi. Đi không nổi thì bò tới đây.

Thú vị đó nha. Con nhỏ này coi như trí tưởng tượng cũng không tệ, nghĩ ra toàn cái hay ho gì đâu. Giọng tôi nhỏ xíu lại:

- Thư thư dùm vài bữa đi Trang. Tui đang nằm liệt một chỗ, ba má đâu có cho ra khỏi nhà đâu. Hay ... Trang qua nhà tôi lấy đồ, tiện tôi xin lỗi luôn ha.

Con nhỏ dừng vài giây, coi bộ suy nghĩ rồi trả lời:

- Được, đọc địa chỉ đi mai tao qua.

Tôi đọc luôn ... địa chỉ nhà mặt mụn. Nhà nó đúng đắc địa luôn, bự chà bá bao quanh có vườn cây, đóng cửa lại có bắn chết người ở trỏng cũng không có ai nghe thấy gì hết trơn. Con nhỏ ừ hử một tiếng, cúp máy. Coi bộ đêm nay con quỷ này khoái trá tới mất ngủ đây. Sao y chang tôi nè trời!

Móc điện thoại gọi cho mặt mụn, la:

- Mai biến đi chỗ khác, đại ca trưng dụng nhà của mày một hôm nha mặt trận! Nhà thằng quỷ rộng thiệt. Sao có một mình nó ở mà quá trời phòng luôn, nhưng phòng nào cũng bừa bộn y chang nhau. Thiệt tình thứ người đâu ăn ở dơ thấy gớm, giống tôi như đúc vậy. Lựa mãi mới được một phòng khá bự, tôi tót vô nằm. Bật máy lạnh, đắp mền đàng hoàng, có điều sao nằm mà trằn trọc quá trời luôn. Con nhỏ Huyền thấy tôi nghỉ làm, gọi điện hỏi thăm hoài. Tôi kêu đại bị ốm nằm nhà, nhỏ còn hỏi địa chỉ tới thăm, từ chối hết cách mới xong xuôi. Ngày thường tới thăm thì tốt, chớ bữa nay thì không có được.

Ngó mãi mà sao cái kim đồng hồ như đứng cả lại hết trơn. Tôi bực bội lật mền ra, đi đi lại lại trong phòng cho đỡ sốt ruột. Tứ quái Hải Phòng ngồi thù lù trong phòng khách, coi bộ nhàn nhã ghê gớm lắm. Mấy ảnh chắc hồi nhỏ cũng khoái làm diễn viên, nay được giao một vai phụ nhỏ xíu xem chừng cũng hứng chí lắm. Mà thiệt, với gan mấy ảnh chắc chỉ đi làm diễn viên là đẹp, giang hồ sức mấy mà làm.

Đồng hồ điểm 6 giờ rồi mà sao chưa thấy bóng dáng con quỷ đâu ta? Tôi đứng ở ban công ngó hoài ra đường hổng thấy gì hết trơn. Chờ con quỷ này sao giống ... chờ người yêu quá trời luôn. Đi đi lại lại thêm một hồi, anh răng vàng nhất đám hùng hục chạy vô la:

- Anh Long, nó tới rồi đó!

Đứng tim nha. Cười gian ác một cái, quay qua phía ảnh kêu:

- Anh đưa nó vô dùm tôi nha. Nhớ mấy cái tôi dặn đó.

Ảnh gật lia lịa, chạy ra cổng liền. Tôi chui vô cái mền đắp kín tới ngực, lim dim mắt. Nghe tiếng guốc loẹt quẹt của con hồ ly đi vô mà sao nghe tim đập quá xá luôn. Chưa thấy mặt mũi đâu, đã nghe giọng con quỷ chói lói:

- Em tới thăm anh nè anh Longggggggg!

Cửa mở cái xoẹt. Wow, hôm nay tươi tỉnh dữ ha. Mặt con nhỏ trang điểm đâu ra đấy, miệng nở một nụ cười tươi rói, ỏn ẻn bước vô. Trên người con nhỏ còn bận nguyên bộ đồ công sở - lại thêm một cái đúng gu của tôi, thiệt tình con nhỏ này biết cách làm người khác vui dữ dội luôn đi. Ngó thấy tôi nằm thiểu não trên giường, con nhỏ xáp lại, nũng nịu:

- Nghe anh bịnh em đến thăm anh nè Long.

Tôi giơ bộ mặt đưa đám ra, đau khổ nói:

- Trang đừng mỉa mai tôi nữa đi.

"Bốp" một cái. Đau thiệt nha. Con quỷ này khi không vả tôi một cái đau điếng người. 2 cái tay tôi bận để vô trong người đỡ không có kịp, hơn nữa tốc độ ra đòn của con nhỏ cũng thuộc dạng võ lâm cao thủ chứ không phải giỡn. Tính hỏi nó có phải đó là Hàng Long thập bát chưởng thất truyền đã lâu của Cái Bang hay không, thấy giọng con quỷ đã rít lên cao thật cao. Cái âm sắc có phần hao hao như Sư Tử Hống của Thiếu Lâm nội gia à nha:

- Tao giết mày luôn chớ mỉa mai mày làm chi!

Quay lại phía tứ quái Hải Phòng đang đứng xớ rớ phía sau, con nhỏ la:

- Dao đâu mấy anh? Đưa tui xử thằng quỷ này luôn. Tui cắt cái tay nó luôn.

Cắt cái dzú mày đó con hồ ly. Tôi lầm bầm vậy. Hạ màn được rồi đây. Để thêm hồi nữa dám nó móc dao ra cắt cu tôi thiệt thì hỏng mất đời trai. Tôi lồm cồm bò dậy, kêu mấy ảnh:

- Đưa nó con dao đi mấy anh.

Mấy ảnh coi bộ cũng có năng khiếu diễn xuất, có điều trí thông minh của mấy ảnh tôi không có đánh giá cao à nha. Một anh tưởng thiệt, móc trong người con dao bén ngót tính đưa vô tay nó. Giật mình nha, tôi nói chơi mà mấy ảnh tính giết tui thiệt luôn đó hả? Cũng hên, anh mặt xấu nhất đám coi bộ đầu óc cũng không tệ. Ảnh ngăn vội lại, gằn giọng nghe cũng có hồn thấy ớn:

- Đưa dao cho nó để nó tự xử hả anh Long?

Mặt con quỷ đang từ hùng hổ chuyển dần qua xuội lơ, từ xuội lơ quay qua quýnh quáng. Con nhỏ này thông minh nè - tôi đánh giá cao đầu óc của nó. Mới nghe có câu đó đã biết có chuyện chẳng lành, hèn chi nó chăn được lão già hói ngon ơ. Con quỷ quay mặt lại, lắp bắp:

- Anh nói gì vậy anh Hùng? Tôi trả tiền cho tụi anh rồi mà. Sao anh lại binh nó?

Thấy mặt anh xấu trai vằn lên nhìn cũng du đãng ra trò. Tôi đoán ảnh cũng thuộc dạng có số ở thôn ở bản chớ không phải giỡn. Mà nét giận của ảnh là thật tình à nha. Cũng tại con nhỏ này mà ảnh bị lão già dịch đập cho tóe máu ngay trước đám đàn em, quê chứ bộ. Thấy mặt ảnh giật giật, tôi đoán có ngay có tin vui dành cho con quỷ. Y như rằng, tay ảnh giơ lên xáng con nhỏ một cái té ngửa, hàm răng vàng nhe ra giận dữ:

- Con mẹ mày, mày biết ông ấy là em anh lớn không mà dám thuê bọn tao đánh? Hại bọn tao à? Bố mày giết mày luôn!

Ai giận dữ cũng đáng sợ hết trơn. Ngó bộ dạng của ảnh cũng có hồn lắm chớ bộ. Con quỷ sợ muốn xỉu luôn, nhất là khi thấy ảnh đang hùng hổ tiến lại, điệu bộ như muốn làm thiệt. Tay nó quýnh lên ... ôm cứng ngắc vô chân tôi:

- Anh Long ơi em xin anh, tha cho em đi.

Kỳ cục nha. Sao ba hồi kêu giết, ba hồi xin tha, tóm lại thì con nhỏ này muốn gì ở tôi đây trời. Nghĩ hoài không ra luôn, nhưng tính tôi vốn ga lăng, nghe vậy thở dài bảo mấy ảnh:

- Thôi anh Hùng, đánh nó làm chi...

Ảnh dừng tay cái rụp. Con quỷ ngước mắt nhìn tôi, vẻ biết ơn và chân thành không giấu diếm. Tôi nhận thấy ánh mắt van nài của nó, lòng cũng mềm nhũn lại. Gắng gượng lắm mới thốt ra thêm được một câu:

- ... Rạch mặt nó đại đi anh!

Thiệt tình mấy ảnh cứ như robot vậy, bảo dừng là dừng, bảo rạch là rạch, sao ngộ quá trời ngộ luôn. Anh xấu trai như kiểu máy ủi vừa được khởi động, gầm lên một tiếng, rút con dao ra liền, mặt trợn lên đỏ ngầu. Tui nhìn biểu hiện của ảnh tui còn muốn đái dầm ra quần, nói chi con quỷ. Vội nháy mắt lia lịa với anh tháo gỡ mìn đứng bên cạnh, cũng hên ông trời thương tình nên ảnh hiểu ra ý tôi, ôm anh xấu trai tên Hùng lại chặt cứng. Mà ảnh chưa chịu thôi nha, gầm gừ như chó sói, hét inh phòng:

- Buông tao ra, tao phải rạch nát mặt con chó này!

Con nhỏ xém ngất xỉu luôn. Thân hình run bần bật phủ phục dưới chân tôi, cái tay vẫn bíu chặt vô chân tôi như người chết đuối bám phao cứu sinh vậy. Thiệt tình, phụ nữ có thứ bản năng kinh khủng lắm. Họ linh cảm được đâu là chỗ dựa tốt tài ghê luôn. Tôi thở dài. Không dè cái đức tính nhân từ tốt đẹp của mình bữa nay lại trở thành cứu cánh cho con quỷ này.

- Thôi bỏ đi anh Hùng. Vụ này để tôi xử cho. Mai tôi đặt bàn nhậu, mời cả anh Ngọc nữa, mấy anh em cùng tới uống rượu ha.

Mấy ảnh hậm hực bỏ đi, la vọng lại một câu:

- Có chuyện gì với con quỷ này cứ gọi anh em chúng tôi. Nó còn nợ bọn tôi nhiều lắm, chưa xong đâu! Mấy ảnh vừa rút đi, tôi thở phào nhẹ nhõm. Thiệt tình không nghĩ mấy ảnh hay dữ vậy đâu nha. Ngó cái tướng sắp chết lịm của con hồ ly, tôi biết nó bị knock-out toàn tập luôn cái chắc. Cái mặt tái mét, cái tay vẫn run lẩy bẩy ôm lấy chân tôi không chịu bỏ ra. Đánh kẻ chạy đi, không ai đánh kẻ chạy lại - các cụ từ xưa đã có câu này. Tui biết nó đúng, nó hay, tui cũng tính làm theo nhưng không được. Câu này áp dụng vô trường trại sai bét nhè chè đỗ đen luôn. Thấy nó chạy lại mà ngừng tay không uýnh, nhập viện ráng chịu, chưa kể tụi y tế trại sẽ đề vô bệnh án một cái lý do to đùng: nhập viện vì ngu. Con nhỏ này tôi không rành trước nó ở trại nào, nhưng với cái đầu và sự độc ác của nó, mấy con beo trại còn thua xa lơ xa lắc. Với nó, dùng cách trường trại là chuẩn không phải chỉnh.

Nghiêng mặt qua một bên hớp lấy một ngụm chân khí, tôi làm mặt lạnh te ngó chòng chọc vô cái tay nó. Con quỷ quýnh quáng bỏ tay ra, cái miệng lắp bắp tính nói gì đó nhưng không có nổi. Tôi khẽ đưa tay lên làm bộ vuốt vuốt má nó, thủng thẳng:

- Xem ra mày nợ tao hơi nhiều rồi đó nha.

Mắt con quỷ ướt nhẹp:

- Em biết sai rồi anh Long. Bỏ qua cho em lần này đi anh.

Bóp mạnh tay thêm một cái. Mặt con nhỏ méo xẹo, tiếng nói cũng im bặt. Thiệt tình lúc này giận thiệt chứ không phải giỡn nha:

- Bỏ qua cho mày để mày kiếm giang hồ tới xử tao phải không? Mày cũng ngon lành quá ha.

Mặt tôi coi bộ cũng giống anh xấu trai tên Hùng khi nãy lắm - ý tôi nói ở đây là vẻ giận dữ chớ không phải nhan sắc nha - độc giả đừng hiểu lầm tội nghiệp tôi. Con hồ ly hết chiêu để xài luôn, giở lại chiêu cũ:

- Anh là anh lớn, đâu chấp nhặt gì với đám đàn bà con gái tụi em, phải không anh Long?

Tôi dòm nó một cái sắc như dao luôn:

- Thứ mày là quỷ chớ đàn bà con gái nỗi gì. Tao không chấp nhặt với mày cũng được thôi, đó là mày nói nha. Coi như tao không dính dáng tới vụ này, để đám giang hồ kia nó xử mày coi sao.

Con nhỏ lại run bần bật. Nói gì thì nói, bên kia mấy ảnh có 4 người, lại xấu trai. Tôi có một mình, hơn nữa vẻ ngoài của tôi như các bạn đã biết khỏi viết thêm kẻo lại kêu tôi chảnh. Thấy cái chiêu này coi bộ ép phê, tôi lấy ngón tay di di lên mặt con nhỏ, thở dài:

- Thiệt tình cái mặt mày cũng không tới nỗi tệ, để mấy thằng chả rạch dao vô cũng uổng ha. Mà cái đám giang hồ này nó rạch vô vài nhát còn đỡ, lỡ nổi khùng lên nó hắt nguyên ca acid vô mặt, coi như đời mày bỏ nghen con.

Dọa đàn bà không có cái gì công hiệu bằng đánh trực tiếp vào nhan sắc của nó, kể cả thứ đàn bà lai quỷ như con nhỏ này. Giọng nó lắp bắp:

- Anh xử em đại đi, đừng để mấy ổng làm nghe anh!

Thường thì thứ có đầu óc lại... nhát gan, mà thứ gan lớn đầu óc lại hơi nhỏ. Cái đó là kinh nghiệm đúc rút của tôi sau hai mươi mấy năm bôn ba trên cõi đời. Còn loại vừa có gan, vừa có đầu óc coi bộ hơi hiếm. Mấy ảnh chắc dựa cột hết trơn rồi. Những thằng cha tay đao tay búa khét tiếng dọc từ Bắc vào Nam đa phần chỉ là máy chém, máy đâm, ranh ma lọc lõi cũng có nhưng khôn ngoan chỉ vừa đủ để ... trốn công an chớ không làm việc lớn được. Loại tinh ranh quỷ quái như con hồ ly này thì thường lá gan lại nhỏ xíu như chuột nhắt.

- Xử đại là sao mày?

Xử phải xử đàng hoàng chớ bộ, xử đại là xử ra làm sao. Con nhỏ này coi bộ cũng không thạo luật, nghệt mặt ra lắp bắp mãi không nổi một tiếng. Tôi thủng thẳng:

- Ngồi yên đó để tao nhớ lại mấy cái lỗi, í lộn cái tội của mày ha!

Chắp tay sau đít đi vòng vòng, mặc cho con nhỏ tim đập lô tô một hồi, tôi làm bộ thở dài một tiếng:

- Bữa trước tao gọi điện thoại kêu gãy chân không tới được, mày kêu tao bò tới phải không?

Con nhỏ lí nhí:

- Là em sai rồi, anh Long. Để em bò.

Thông minh thiệt đó nha. Tính đập bàn kêu: Tui thích bạn rồi đó, sực nhớ ra đây không phải game show, tui cũng nhìn không có giống con mụ béo Siu Black nên thôi bỏ. Con nhỏ bò thiệt. Cái điệu bò của nó lổm ngổm thấy ghét, cái mông cong veo lúc lắc. Lửa giận coi bộ có phần nguội bớt à nha. Con nhỏ bò sát tới chân tôi, nằm im re, ngước ngước cái mắt lên. Tôi làm bộ suy nghĩ thêm một hồi lâu lắc, la:

- Nhớ ra rồi nè, ban nãy mày có tát tao, phải không?

Mặt con nhỏ méo xẹo:

- Để em tự tát.

Con nhỏ có máu giang hồ thiệt à nha. Cái vụ tự xử này sao nó không đi trường đi trại mà rành một cây luôn. Nghe tay nó tự xáng vô mặt mình 2 cái liền, tuy có nhẹ hều nhưng thôi cũng tạm vậy. Làm mạnh tay quá tím bầm cặp mắt lại, tôi cũng mất hứng hết trơn. Tính tui không ưa cái thời trang mắt nâu mắt bầm của tụi Hàn Quốc chút xíu nào.

Ủa mà sao nghĩ hoài không ra thêm cái tội nào của con quỷ này ha? Còn có tội kêu giang hồ tới thịt tôi, nhưng kêu nó tự xử không lẽ nó kêu ... giang hồ tới thịt nó? Vụ này khó à nha. Tuy nhiên trong cái khó ló cái khôn, tôi ngồi lên ghế, thủng thẳng:

- Mày nghĩ lại coi còn cái tội gì của mày nữa, nói tao nghe coi!

Con quỷ mặt nghệt ra một hồi, lắp bắp:

- Em chỉ có lừa lão hói nữa thôi chớ không có tội gì hết anh Long!

Xỉu nha. Bộ nó nghĩ tôi là giang hồ lão hói thuê hay sao hả? Lừa lão mắc mớ gì tới tôi mà nó cũng kể. Nhưng vụ này coi bộ cũng làm tôi tò mò nha. Trước giờ chưa hiểu con nhỏ dùng võ công gì đánh gục được lão hói, lúc này không hỏi thì còn lúc nào đây trời? Tôi hất hàm:

- Mày lừa lão làm sao hay dữ vậy?

Con quỷ mắt đảo một vòng, gian thấy rõ. Tôi hắng giọng. Mắt con nhỏ cụp lại liền. Thứ quỷ này lanh kinh luôn - tôi trầm trồ. Biết hết đường lùi, con quỷ đành mở miệng:

- Thì em cũng chỉ bám lấy lão vài bữa là lão chịu thôi anh, đâu có gì đâu. Lão ưa nịnh, em khen lão đẹp trai, khỏe mạnh, lão khoái liền hà.

Tôi bĩu môi. Thứ già dê đó bộ dễ mất tiền dữ vậy sao? Mà tôi hỏi nó một đường, nó cứ lòng vòng trả lời phía bên ngoài hoài, bực bội gì đâu. Tôi gằn giọng:

- Chỉ có vậy thôi hả?

Mắt con nhỏ lé lé lên ngó trộm tôi một cái, nhận ra một tia dâm đãng, cái miệng mở ra liền:

- Dạ, ba cái vụ trên giường em cũng chiều lão hết cỡ luôn nên lão mê.

Đó, phải vậy mới tính là thông minh chớ. Ngó qua con nhỏ, tôi la:

- Mày làm tao tò mò đó nha. Chiều hết cỡ là sao, nói vậy tao không có hiểu?

Lần này nó làm tôi ngạc nhiên à nha. Mặt hơi đỏ, ậm ừ trong cuống họng hoài không nói lên lời. Làm đĩ còn bày đặt biết suy nghĩ hả? Ngộ nha. Có điều, cái biểu hiện này ... tôi cũng hơi thấy thích.

- Thôi được rồi, đứng lên coi. Hỏi mày tới sáng luôn quá, anh em LX đợi hoài chắc chửi tao nãy giờ rồi.

Con nhỏ líu ríu đứng lên, cái tướng coi bộ cũng khép nép như gái trinh chứ không phải giỡn. Cái bộ công sở thiệt tình sao nhìn kích dục thấy ớn luôn, hèn chi đám nhân viên công sở đứa nào cũng dâm dê hết trơn hết trọi. Mai mốt có mở công ty, chắc tôi không dám may đồng phục cho nhân viên nữa quá.

Chân con nhỏ cũng thuộc dạng dài, cái quần âu đen bó sát vô đùi. Áo sơ mi trắng bỏ vô trong gọn gàng, nhìn cũng trí thức lắm chớ bộ. Ngó sơ sơ qua, thấy ngực con nhỏ đang phập phồng, chắc tim vẫn còn đang đập mạnh. Mà sao đập mạnh dữ ta, tôi ngó thấy ... cái mu hằn lên sau lớp quần âu cũng đang rung rinh thì phải.

- Đi lại gần đây coi.

Con nhỏ chậm chạp xích vô. Tự dưng nuốt nước bọt một cái lãng nhách. Hên là trong tình cảnh này con quỷ cũng không có dám cười. Đã quê quê luôn một thể, nét mất rồi đâu cần giữ làm chi! Đưa tay ra rờ nhẹ lên cái mu con nhỏ, nó đứng im re chịu đựng. Mềm mại đó nha. Thiệt tình sao chân con nhỏ dài mà cái mu múp rụp, không có hợp lý chút xíu nào. Mân mê một hồi, nghe cái tay nóng hổi, tôi khịt mũi:

- Ngủ với nhiêu đứa rồi?

Con nhỏ coi bộ chưa có dạn dĩ với mấy vụ này, ấp úng hồi lâu mới trả lời nổi một câu:

- Dạ 5.

Té ngửa nha. Bộ giỡn với tui hả? Con nhỏ thấy ánh mắt nghi ngờ của tôi, sắc mặt hiện ra một tia bất mãn không giấu diếm.

- Em không phải là cave!

Thiệt tình thấy phụ nữ nổi giận, ai cũng mềm lòng hết trơn. Tôi gật gù, lựa lời an ủi con nhỏ:

- Ừ anh biết. Em không phải cave. Em là đĩ.

Con nhỏ á khẩu. Nói chung với tụi này nên vậy, mềm chút sẽ bị lấn lướt liền. Chịu mất nét chút cũng được, dù sao cái nét cũng đâu có mài ra ăn được. Vỗ mạnh vô cái mu của nó, tôi ỡm ờ:

- Có thiếu số 0 đằng sau không em. 5 hay 50?

Con nhỏ coi bộ nói thật à nha. Thấy mắt nó long lên một tia giận dữ, tôi tặc lưỡi:

- Nếu đúng là 5 thì anh kiếm thêm cho em 45 người nữa cho tròn, chịu không?

Nói chơi chơi vậy, ai dè mắt con nhỏ đỏ sọng. Miệng nó lắp bắp:

- Mình anh thôi anh Long. Em còn có người yêu em nữa đó!

Đậu! Không dè con nhỏ này có cả đức tính chung thủy hay dữ vậy trời! Tôi gật gù:

- Vậy cũng được ha. Vậy giờ coi anh là người yêu em đi, anh chưa khi nào thử qua cái vụ làm người yêu của quỷ khi nào!

Môi con nhỏ mím chặt lại, coi bộ chịu đựng dữ dội. Kể cũng ngộ nha, tôi không nghĩ thứ như con nhỏ này còn làm bộ khó khăn khi làm ba cái vụ này. Hay bởi làm với tôi chẳng kiếm được xu mẹ nào nên con nhỏ thấy mặc cảm vậy ta? Nhưng tôi kệ nó chớ. Thấy con nhỏ gật đầu làm bộ cam chịu, quỳ xuống đưa tay lên thắt lưng tôi, giọng nhỏ xíu:

- Em cởi quần anh ra nha anh.

Cái vụ này còn phải hỏi sao trời, thiệt tình lịch sự quá mức cần thiết đó nha. Con quỷ lui cui tụt cái quần ngoài xuống, mắt ngó đăm đăm vô cái quần sịp đang phồng lên, nhưng cái nhìn ráo hoảnh. Coi bộ chưa có hứng đó nha. Tôi giục con nhỏ:

- Cởi nốt đi, đợi gì nữa.

Miệng con nhỏ bặm lại, tụt nốt. Thằng nhóc thò cổ ra cười ngạo nghễ. Coi bộ cũng khoái chí vì vụ được hưởng thụ con quỷ này dữ ha. Tôi cầm vô thằng nhỏ đưa qua đưa lại chút khởi động, la con quỷ:

- Há mồm ra coi.

Cái miệng chanh chua chuyên kiếm chuyện với tôi hàng ngày đang mở ra từ từ. Mặt mũi con nhỏ hiện rõ một tia bất mãn. Có điều, như vậy tôi càng khoái. Cầm thằng nhỏ trong tay, tôi chưa cho vào vội. Đập đập vài cái lên mặt con nhỏ, ngó cái mặt nó nhăn tít lấy cảm hứng chút chơi, xong xuôi đâu đó la:

- Mút coi.

Miệng con nhỏ há to ra, ngậm lấy thằng nhỏ, xì xụp mút. Nghề quá trời nghề luôn chứ không phải giỡn. Thấy cần cổ nó đưa sâu thiệt sâu, đầu con cu muốn chạm vô cuống họng nó rát rạt. Cái lưỡi nó đưa vòng vòng qua đầu thằng nhỏ, tê rần người. Tôi há hốc miệng. Hên chưa gặp con nhỏ này hồi ở ngoài đời, nếu không nó cho tôi ghiền món này chắc tôi cũng ... bán nhà đi mua đất cho nó quá.

Con quỷ coi bộ có tính toán, giở tuyệt chiêu từ đầu tính cho tôi hết đạn luôn, nhưng xui cho nó hàng ngày tôi ăn muối i ốt nhiều dữ lắm. Thấy nó xì xụp mút cả 15 phút chưa có chịu nghỉ, tôi nhẹ nhàng rút thằng nhỏ ra, xoa đầu con quỷ:

- Nghề dữ ha. Nhưng làm hoài một chỗ anh chán đó cưng. Qua giường đi.

Tôi trần truồng đi trước, con nhỏ líu ríu theo sau. Tới giường, tôi leo lên nằm ườn đó, kêu con nhỏ:

- Lột đồ thôi em. Bộ tính tới công ty làm hay sao mà bận đồ hoài vậy?

Cái đầu con nhỏ cúi xuống, tay mân mê cởi cúc áo. Hồi hộp nha. Hồi nào tới giờ tiếp xúc với con nhỏ này hoài, cũng có chút tò mò về cái body của nó. Ngực bự, mông cong veo, eo nhỏ xíu, không biết nó xài hàng thiệt hay hàng lởm đây trời. Cái nút áo bung ra, ngực con nhỏ hiện ra một khối bự chà bá. Cái tay nó lại cởi tiếp. Nịt vú vừa bỏ ra, nguyên 2 trái bự như trái bowling, phía trên 2 cái núm đỏ hồng như gái trinh. Tôi khịt mũi:

- Hàng mỹ viện phải không?

Môi con nhỏ khẽ cong lên ra chiều phản đối. Nhưng rốt cuộc cũng xuôi xị:

- Ngực em ngực thiệt đó, chỉ có xăm đầu vú cho hồng thôi.

Ra vậy. Còn có món xăm đầu vú nữa mới độc à nha. Tính hỏi nó có xăm ở bướm luôn không thì thấy con nhỏ đã hí húi cởi quần. Da con quỷ trắng bóc, 2 cái đùi không có sợi lông tơ nào hết trơn hết trọi, ác cái nữa là hình như ... nó mặc quần lọt khe nữa mới ghê (quần chữ T, ai chưa hiểu search google nha, không thì hỏi mod Kình Ngư - nghiện quần chữ T có thâm niên). Thấy nó tính lột nốt cái quần lót, tôi nuốt vội ngụm nước miếng, la:

- Chậm đã. Quay lại coi.

Mắt con nhỏ ánh lên một tia kiêu hãnh trong cái hoàn cảnh chẳng có ăn nhập gì hết trơn hết trọi. Bị hiếp còn bày đặt tự hào về thân thể, thiệt tình con nhỏ này dám ... bị khùng lắm. Thấy nó từ từ quay người lại, tôi cũng muốn nín thở luôn. Sao nó không đi làm người mẫu đồ lót, làm gái bao chi uổng vậy trời? Cái mông căng đét lộ ra nguyên vẹn, 2 miếng trắng phau bằng chằn chặn, khít rịt. Không có một vết sẹo nhỏ nào luôn. Kiệt tác chớ không phải giỡn à nha. Nghe cổ họng khô rang, tôi ráng lắm mới nói được với nó một câu:

- Lắc cái mông coi em!

Con nhỏ quay ngoắt lại, la:

- Em không có biết làm cái đó. Tôi chưng hửng. Phản ứng mạnh dữ vậy là sao. Lập tức đập cái uỳnh vô giường, la:

- Nói nhẹ mày không nghe phải không con đĩ!

Thiệt tình, thứ ranh ma nhưng nhát gan này chỉ có phương pháp bạo lực là thích hợp bậc nhất. Mềm với tụi nó chút xíu là coi như bỏ. Thấy con nhỏ mặt xuôi xị, chầm chậm xoay lại, chầm chậm cúi người, cái mông cũng chầm chậm lắc. Ngó 2 miếng mông ẹo qua ẹo lại, nực quá xá nực luôn nhưng cũng ráng chịu. Đâu phải khi nào cũng coi ngon lành vậy đâu trời, strip show tầm bậy lấy đâu ra cái mông bá cháy cỡ này.

Con nhỏ coi bộ ít chơi thể thao, lắc mông có 10 phút xem chừng đã mệt. Ngoái ngoái cổ về phía tôi ý chừng hỏi dò đã được chưa, thấy tôi gật gù nó dừng cái rụp. Tôi la tiếp:

- Lột nốt cái quần lót đi, đứng đó làm gì!

Nói mạnh có công hiệu liền nha. Con nhỏ cúi xuống lột nốt cái miếng vải tí xíu trên người. Một đám lông đen thui nằm ngay phía trên, phía dưới nhẵn nhụi, trơn láng như da em bé. Con nhỏ này tỉa lông cũng ngộ quá ha, nhìn hao hao như ... bộ râu cha Hitler vậy. Coi bộ cái thứ đó của con nhỏ cũng phát xít dữ lắm à nha.

Tôi chưng hửng ngó con nhỏ làm bộ che lấy bướm, lòng nghe bực dọc dữ. Thứ này còn bày đặt khép nép mới mắc ói, hên cho nó là kiểu hành động như vầy tôi ... cũng thích đi. Gằn giọng la con nhỏ:

- Bỏ cái tay ra coi, sợ nó bay mất hả?

Con nhỏ ngó tôi, lần này coi bộ van nài thật sự chớ không phải giỡn:

- Anh làm nhẹ nhàng thôi nha anh Long. Em giữ kỹ lắm đó!

Té ngửa luôn. Bộ nó nghĩ tôi cục súc lắm sao mà dặn trước cẩn thận dữ vậy. Lại còn giữ kỹ mới ghê. Mà cũng đúng ha, cần câu cơm của nó làm sao không bảo quản cho tốt được. Tôi cười nham nhở, gật gù:

- Được thôi, nhưng ráng làm cho anh vui đi. Coi chừng anh buồn anh nhét lon coca vô trỏng cũng đừng trách anh ác nha cưng!

Thiệt tình tôi cũng không rõ nhà thằng quỷ có Coca hay không, nhưng con nhỏ nghe tới việc hủy phương tiện làm ăn của mình coi bộ cũng run dữ. Chân nó ríu lại, mon men tiến về phía tôi, giọng nhỏ xíu:

- Em ráng mà, nhưng anh đừng có làm vậy nha anh.

Tính tôi vốn hiền lành, đâu khi nào làm ba cái chuyện tầm bậy đó, con nhỏ này sao khi không lại khờ quá đi thôi. Thấy nó lại gần mép giường, quỳ xuống lần nữa, lí nhí:

- Anh dạng chân ra đi anh Long.

Thuần phục rồi đây. Tôi khoan khoái dang rộng chân, ngó cái bản mặt quỷ của con nhỏ đang cúi xuống. Nhìn góc này, con nhỏ cũng ổn hơn em hoa hậu Ngọc Hân tới mấy bậc chớ không phải giỡn. Mũi cao, mắt tròn, lông mi chải mascara cong veo, mặt lại còn hiện một nét buồn nữa mới đau lòng. Nhưng đau cũng phải ráng chịu thôi, bởi cái lưỡi con nhỏ đang đưa lóc chóc vô lỗ đít tôi. Rùng mình một hồi. Cái lưỡi con nhỏ bôi gì mà sướng quá trời sướng luôn vậy ta? Thấy cái thứ cảm giác ấm ấm, nhột nhột len lỏi vô giữa khe mông khiến tôi chịu không nổi, oằn mình lại. Lưỡi con nhỏ lại liếm rát rạt lên phía cặp bi, nghe da trên đó muốn xoăn lại thành một nhúm. Nghề thiệt đó nha - tôi lẩm bẩm. Con nhỏ này không hiểu có học qua khóa cave nào không mà thiệt tình skill ổn ghê gớm.

Nực quá xá nực luôn, nhất là khi cái lưỡi con nhỏ bắt đầu di chuyển. Tay nó nắm vô con cu tôi, giật nhẹ nhẹ. Cái lưỡi từ từ chuyển lên rún, rà rà lên bụng, liếm lóc chóc vô 2 đầu ngực. Tôi nổi gai ốc liền mấy chặp. Con quỷ coi bộ cũng có vẻ tự hào về kỹ năng của mình ghê gớm, thấy cái biểu hiện đó của tôi thì càng ra sức thể hiện. Liếm vòng quanh người một hồi, con nhỏ ngoảnh đít lại phía tôi, cái đầu cắm vô con cu đang cứng ngắc, liếm chậm rãi dọc cái thân gân guốc. Ngó thấy chai nước phía đầu giường, nhỏ với lấy làm một ngụm, ngậm vô miệng. Cái gì nữa đây trời? Chiêu mới của con nhỏ làm tôi hơi bất ngờ, khi cái cảm giác lạnh lạnh lan tỏa lên đầu con cu, cái lưỡi ấm ấm lại cạ vô rát rạt. Nửa nóng nửa lạnh, khó tả ghê. Tôi kìm không nổi, rên một tiếng, tay bám vô cái mông trắng bóc của con nhỏ đang đung đưa ngay trước mặt. Mềm và mịn dữ. Tôi lấy tay bóp mạnh một hồi, ngón tay banh cái khe hồng hồng của con nhỏ ra coi hàng họ. Thiệt tình đồ xài có bảo dưỡng có khác, không comple cravat gì hết trơn, chỉ thấy cái khe hồng nhỏ xíu hơi ẩm ướt. Đám lông cắt tỉa cẩn thận nằm gọn lỏn phía trên, sờ vô nghe mượt như nhung. "Lão hói kể ra cũng không tới nỗi ngu lắm, căn bản tại con nhỏ này quá nghề đi" - Tôi lẩm bẩm vậy.

Thằng nhỏ coi bộ chịu hết nổi, vùng vằng co giật. Tôi vội vàng đẩy con nhỏ sang một bên, giải cứu binh nhì Ryan Cock. Con nhỏ xem chừng có vẻ mừng vì vụ này sắp kết thúc, nhưng rụt rè la:

- Anh đeo bao vô đã anh Long.

Muốn chửi thề luôn nha. Bộ tao khùng sao đi chân đất tiếp mày. Có điều chửi không nổi bởi ... tui hình như không đem cái bao cao su nào theo trong bóp hết. Xưa nay có khi nào tôi đi chơi gái bậy bạ mà phải mang bao theo làm chi cho mất nét. Lầm rầm than một tiếng, với tay ra cái đầu giường thằng quỷ tìm hú họa coi nó có để sẵn cái bao nào ở đó không. Ơn chúa, thứ hám gái như nó thì bao cao su cũng giống như thể cơm ăn hay nước uống vậy, ở đầu giường có nguyên một bọc. Tôi hăm hở rút ra một cái, con nhỏ ngó qua hoảng hốt:

- Cái đó không xài được đâu anh!

Chưng hửng luôn. Bao nào xài không được, bộ nó tính xài bao tải hả. Mặc kệ con nhỏ hoảng hốt, tôi xé bao cái roạt. "Đậu móa cái gì vầy trời!" Nguyên một đống lầy nhầy lổn nhổn, thậm chí ở đầu còn có mấy cái gai cao su chĩa ra tua tủa. Thằng quỷ này biến thái quá trời luôn. Con chim đẹp đẽ của tôi khoác cái này vô chắc giống đi dự Halloween quá. Ngán ngẩm quẳng cái bao đi chỗ khác, kiếm cái khác. Cái bao thứ 2 đầy gân, khoác nó vô chắc thằng nhỏ khóc thét vì nhìn y chang con zombie Kẻ hủy diệt luôn. Con nhỏ lại nhìn tôi bằng ánh mắt van nài. Bỏ luôn. Đeo mấy thứ này thấy cái mẹ gì, tui cần loại càng mỏng càng tốt, cảm giác nó sẽ thật hơn. Cũng hên tới cái thứ 3, nó không có hình thù kì dị như mấy cái trước, móc ra thấy cũng bình thường. Tôi cảm kích vô cùng, ngó lại cái vỏ bao thấy đề Night light - ủa gì ngộ vậy? Thấy cái màu nó kì kì, tôi cũng mặc xác, đeo đại vô. Con nhỏ ngó thấy mặt cái bao cũng cảm kích dữ lắm, thì thào:

- Loại này được nè anh.

Tôi tò mò kêu:

- Thứ này là đồ quỷ gì vậy cưng?

Con nhỏ coi bộ bất ngờ vì kiến thức nông cạn của tui với đám bít tất này, nhỏ giọng:

- Bao cao su phát quang đó anh.

Tôi cũng muốn ngã ngửa người luôn. Thằng quỷ biến thái này nó không thể giống người thường một chút được sao. Nhưng dù sao cũng mang vô rồi, tôi cũng muốn thử coi rốt cuộc nó phát quang là ra làm sao. Tôi la con nhỏ:

- Với tay tắt đèn đi cưng!

Con nhỏ nhấn cái công tắc. Trong thoáng chốc, bóng đêm đổ xuống mịt mù, bao trùm lấy cả tôi và con nhỏ. Trong cái thứ bóng đen đặc sánh và ma mị ấy, có một thứ hào quang rực rỡ lóe lên. Giống như ánh sáng cuối đường hầm, giống như ngọn hải đăng trong mịt mù cơn bão biển, thằng nhỏ của tôi tỏa sáng rực rỡ trong bộ cánh mới nhìn phát ớn. Tôi bực bội kêu:

- Mở đèn lên cưng. Nhìn con cu giống đom đóm quá, kinh thấy mẹ.

Con nhỏ lại rướn người mở đèn. Cái mông nhỏm nhỏm lên đúng tư thế quá à nha. Tôi la:

- Nằm vậy luôn đi.

Con nhỏ nằm xuội lơ liền, cái miệng còn cố lắp bắp:

- Nhẹ nhàng thôi nha anh.

Nhẹ cái đầu mày đó, làm cứ như gái trinh mới ngủ lần đầu vậy. Tôi đẩy mạnh mông con nhỏ lên, lách con cu vô. Bót tới bất ngờ luôn. Tôi nghi con nhỏ này mới ngủ với 5 thằng lắm, thằng nào dài nhất cỡ 10cm, còn anh Sinh tội nghiệp của công ty giờ theo phán đoán của tôi giảm xuống chỉ còn cỡ 5cm. Con nhỏ oằn người, la thiểu não:

- Nhẹ nhẹ thôi anh, của em chưa ra nước!

Chưa ra nước thì đi báo với bên cấp nước, báo tôi chi. Hăm hở thục mạnh thêm mấy nhát, thấy thằng nhỏ cọ vào trong rát rạt. Mùi vị ổn đó nha. Cái mông con nhỏ dang ra hết cỡ cho đỡ rát, cái miệng rên hừ hừ từng chặp. Tôi nghe khoan khoái lạ thường. Thứ cảm giác giải quyết một lượt cả sinh lý lẫn tâm lý như vầy tạo ra hưng phấn dễ sợ à nha. Nhắp thêm vài lượt, lại thấy mông con nhỏ nhấp nhổm liên hồi, cái lỗ đít phập phồng nhìn thấy ghét. Tôi đưa tay rờ vô một cái, đã nghe con nhỏ hét:

- Không có làm chỗ đó nha anh!

Ngộ nha. Tôi mới sờ nó đã la vậy, khác gì nhắc nhở tui? Cười nham nhở một cái, rút thằng nhỏ ra khỏi bướm, tay giữ chặt mông con nhỏ cho nó khỏi cựa quậy, đặt đầu thằng nhỏ lên trên lỗ đít. Con nhỏ khóc luôn, giọng nghẹn đi:

- Em lạy anh, cái này em không chịu nổi đâu!

Năn nỉ trong trường hợp này có tác dụng ngang với thuốc kích dục, con nhỏ này coi bộ từng trải là không biết chút xíu gì hết về điều này là sao? Tôi thủng thẳng kêu:

- Không muốn đau thì banh rộng nó ra đi!

Con nhỏ nức nở, coi bộ biết năn nỉ tôi cũng vô ích, tay run run đưa vô mông, banh rộng ra. Thiệt tình không nghĩ con nhỏ vẫn còn trinh lỗ này đâu nha. Tôi la:

- Bộ trước chưa có ai chơi cưng qua chỗ này hả?

Con nhỏ nghẹn ngào:

- Anh Sinh chim có chút xíu cho vô em còn chịu không nổi, anh như vầy chắc em chết quá.

Tôi an ủi con nhỏ:

- Yên tâm đi em, anh đi nghĩa trang hoài, chưa thấy cái bia nào ghi: "chết vì bị thông đít" hết.

Con nhỏ nấc lên một tiếng tuyệt vọng, mông chìa ra cam chịu. Tôi hì hục nhét vô. Khó dữ chớ không đùa. Cái lỗ đít con quỷ nhỏ xíu, thằng em của tôi hình cây nấm ngay đầu, nhét vô mà nghe con cu cũng thốn dữ. Kiểu này hại con cu quá à nha. Thở dài, thiệt tình thông cảm với mấy cu mod, ngày nào cũng hì hui đi thông đít như vầy chắc con cu bị mòn dữ lắm, có khi cao nhất chỉ còn dài cỡ anh Sinh. Hồi nào tới giờ làm kiểu này với mấy ẻm có nghề sao mà dễ thấy ớn, còn con nhỏ này thì sao nghe chừng khó hơn cả phá trinh. Ráng đút chậm rãi vô, nghe con nhỏ la chói lói từng chặp. Đút vô được nửa cây, con nhỏ coi bộ chịu không thấu, mồ hôi rịn ra đầy lưng, giọng thê thảm:

- Em xin anh đó anh Long. Em lạy anh luôn đó. Vậy thôi anh, em chịu hết nổi rồi.

Tính tôi trước giờ cũng không có khi nào ép người quá đáng hết trơn. Thở dài chấp nhận, nhấp nhẹ nhẹ từng hồi bằng nửa cây cơ. Con nhỏ tay bám chặt vô giường, cào muốn nát luôn cái gối. Nhưng thiệt tình thứ gì giá đắt cũng có chất lượng thật đó nha. Hì hục mệt xỉu mới đưa vô được, ai dè cảm giác cũng không tệ chút nào. Cái lỗ đít con nhỏ chật căng, thằng nhỏ cọ một hồi nghe tê dại, cặp bi cũng sưng lên như muốn nứt. Tôi nhắm mắt, ráng kéo dài thêm cảm giác đó chút nữa, cuối cùng chịu không có thấu, quen chim đâm một cái sâu thiệt sâu vô trỏng. Chỉ nghe con nhỏ quỷ hét lên thê lương như bị chọc tiết, mồ hôi túa ra. Tôi cũng túa, nhưng túa nguyên một đám đàn em vô cái bao cao su biến thái của thằng mặt mụn. Con cu nức nở trong cái lỗ khít rịt, bắn ra từng chặp một, mặc con nhỏ kêu inh ỏi:

- Anh giết em đi anh Longgggg!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.