Chiếc bánh táo ngày sinh nhật ấy Ngoịc k kể vớiai. khi Kiệt hỏi ngọc chỉ nói vu vơ là 1 món quà nhỏ của 1người bạn dấu tên chứ chẳng nói thêm gì. Ngọc im lặng như thếđược 1 tháng thì mọi chuyện rắc rối lại bắt đầu.
Hôm nay là ngày giỗ của mẹ ngọc. Vậy là cũng đã tròn 5 năm mẹ rời xa Ngọc rồi. Nhanh thật, mới đó mà Ngọc đã phải tựmình vượt qua thương đau và chịu đựng nỗi cô đơn trống trảitrong 5 năm dài. Khó khăn Ngọc đã trải đủ, vấp ngã Ngọc cũngđã vượt qua, hận Ngọc cũng đã hận và yêu........Ngọc cũng đãyêu. Với 1 con nhóc chỉ mới 17 tuổi như nó có lẽ cuộc sốngnày từ lâu đã chẳng còn là màu hồng, là thế giới mộng mơnữa.
Cả đám rủ hôm nay đi chơi 1 bữa vì dù sao kì thi cuối kìcũng đã xong, sắp tổng kết rồi còn gì. Nhưng NGọc từ chối vì hôm đó, mà nói đúng hơn chính là hôm nay, là ngày giỗ củaMẹ.
Trước đây ngày giỗ, Ngọc chỉ ra tiệm mua về cho mẹ nhữngmón ăn ngon nhất nhưng năm nay, Ngọc vẫn đi mua nhưng ít lại vàra chợ từ sớm mua thực phẩm. Chẳng là sau cái khóa học chuyênnghiệp chưa được kiểm chứng của Kiệt, Ngọc đã có thể nấu ăntốt hơn. Cô nài nỉ mãi, kiệt mới bày cô nấu xôi và luộc gà.Bây giờ thì cô đã có cơ hội ôn bài lại
Cô đâu hay rằng nãy giờ có tới 1,2,3,4,5 tên thám tử nghiệp dư theo dõi cô
-Nè, Ngọc mau đồ ăn chi vậy? Chẳng lẽ định nấu ăn hả?_Vũ thì thầm
-K biết nhưng chắc là vậy rồi_Phương nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-cong-chua-hoang-tu/4559/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.