“Em yêu anh, muốn ở lại bên cạnh anh, có được không?” - Melly nhẹ nhàng nắm lấy đôi tay đang run rẩy của đối phương, mỉm cười trấn an.
Khuôn mặt Kreiss đơ ra một lúc, dường như não anh vẫn chưa xử lý xong thông tin kia. Phải mất một lúc, anh mới đưa bàn tay run rẩy khẽ vuốt ve mặt cô, từ từ hỏi lại: “Đó…là sự thật sao? Nàng không gạt ta chứ?”
“Em không lừa anh đâu…” - cô nghiêng mặt về phía lòng bàn tay của anh, nhẹ nhàng áp sát nó vào mặt mình, chậm rãi tận hưởng hơi ấm mà bàn tay ấy đem lại.
“Người ta nói, ‘tình yêu chỉ thiêng liêng khi còn thầm kín’, nhưng em vẫn muốn nói với anh rằng ‘Em yêu anh’!”
Anh không giấu nổi niềm vui trên khuôn mặt nữa rồi! Mọi cảm xúc vỡ oà, sự hồi hộp xen lẫn lo lắng khi nãy đã nhường chỗ cho niềm vui sướng và hạnh phúc trào dâng.
“Ta có cảm giác, bây giờ ta là người hạnh phúc nhất thế gian! Ta vẫn chưa tin được đây là sự thật, Melly ơi!” - Kreiss đột ngột bế cô lên và xoay vòng vòng.
“A, Kreiss, bình tĩnh! Thả em xuống! Anh làm ngã em bây giờ!” - cô có chút bất ngờ vì hành động của anh, nhưng sau đó cũng vòng tay qua ôm chặt lấy cổ anh.
Thì ra, không phải chỉ có mình cô cảm thấy hạnh phúc…
Ban đầu, cuộc gặp gỡ của cả hai chỉ là một sự cố…
Nhưng rồi có lẽ mọi chuyện là sự sắp đặt của số phận.
Phải chăng tình yêu đã dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-4000-nam/3353453/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.