Cừu Vô Tự một bộ dạng mất hồn khổ sở đi vào, làm mọi người giật nảy mình. Cừu Vô Nhất lập tức liền nhảy dựng lên, chạy tới nói:
“Ca ca, đi ra ngoài làm gì vậy?”
Nghê Diệp Tâm cũng kinh ngạc nói:
“Ý, ngươi không phải ở trên lầu nghỉ ngơi à? Sao lại chạy ra ngoài rồi.”
Cừu Vô Tự bị lạnh đến phát run, tay chân lạnh ngắt. Cừu Vô Nhất duỗi tay lôi kéo hắn, liền cảm giác được tay Cừu Vô Tự cứng ngắc, còn lạnh như băng.
Mộ Dung Trường Tình nhíu mày, nói:
“Trước tiên đưa hắn lên phòng đi.”
Cừu Vô Nhất lôi kéo Cừu Vô Tự, kết quả chỉ kéo nhẹ một cái, Cừu Vô Tự đột nhiên liền ngã xuống. Chuyện này không chỉ làm bọn họ sợ hãi, tiểu nhị ở bên cạnh cũng sợ hãi.
Cừu Vô Nhất vội vàng đỡ lấy người ngã xuống, sau đó trực tiếp khiêng Cừu Vô Tự chạy lên lầu.
Cũng may Cừu Vô Nhất phản ứng mau, bằng không Cừu Vô Tự tuyệt đối đã té ngã.
Mấy người Nghê Diệp Tâm cũng chạy theo.
Cừu Vô Nhất đem ca ca đặt ở trên giường, sau đó đem chăn đắp kín.
Cừu Vô Tự trong lúc nhất thời không có tỉnh lại, nằm ở trên giường. Hắn hôn mê còn cau mày, thoạt nhìn không thoải mái.
Trong phòng thực lạnh, cửa sổ vẫn mở, gió từ ngoài cửa sổ thổi vào.
Nghê Diệp Tâm vội vàng đi đem cửa sổ đóng kín. Mộ Dung Trường Tình nhìn cửa sổ liền biết Cừu Vô Tự là từ cửa sổ rời khỏi phòng, chỉ là không biết đi làm cái gì.
Nghê Diệp Tâm đóng kín cửa sổ, quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/1571423/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.