Edit & beta: Trường Ca
Nghê Diệp Tâm lập tức giơ hai tay đầu hàng, nói: “Mộ Dung đại hiệp, lại đây, chúng ta ngồi xuống, từ từ nói chuyện.”
Ánh mắt Mộ Dung Trường Tình lạnh lùng nhìn hắn, chậm rãi ngồi xuống.
Nghê Diệp Tâm theo sau Mộ Dung Trường Tình ngồi xuống ghế, nói: “Đại hiệp, là thế này, ta phát hiện mấy điểm đáng ngờ, rất phí đầu óc.”
Mộ Dung Trường Tình nói: “Đừng nói nhảm, nói trọng điểm.”
Nghê Diệp Tâm gật đầu như giã tỏi, nói: “Trọng điểm là tất cả mọi người đều có vấn đề.”
Mộ Dung Trường Tình nhíu mày, y cũng cảm thấy, mỗi người trong Phùng gia này đều vô cùng thần bí, có vẻ như trong lòng tất cả đều có quỷ, nhưng đây là trực giác của Mộ Dung Trường Tình, y không thể nói ra, miễn cho Nghê Diệp Tâm lại nói một câu giác quan thứ sáu là thiên phú của nữ nhân, còn rõ ràng mạch lạc giải thích tại sao lại là thiên phú của nữ nhân.
Mộ Dung Trường Tình trực tiếp lời ít ý nhiều nói: “Lý do.”
“Đương nhiên có lý do, ta không đoán mò, rất vô trách nhiệm.” Nghê Diệp Tâm nói: “Đầu tiên, Phùng công tử Phùng Thiên, Phùng gia đột nhiên có một người chết, ai cũng có vẻ mặt vừa chấn kinh vừa kinh ngạc, đúng không?”
Mộ Dung Trường Tình gật đầu.
Nghê Diệp Tâm vỗ bàn, ngạc nhiên nói: “Nhưng Phùng Thiên không có a, lúc nãy ngươi có quan sát Phùng Thiên không?”
Mộ Dung Trường Tình nghe hắn nói lời này, liền cười lạnh, nói: “Hừ, chỉ có ngươi làm ra thân mật quan sát Phùng Thiên.”
Nghê Diệp Tâm: “…”
Nghê Diệp Tâm không thể không oán thầm trong lòng Mộ Dung Trường Tình vừa ngạo kiều vừa độc miệng, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/1571213/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.