Phùng tam thúc tuyệt đối là buổi chiều mới chết.
Thời điểm Nghê Diệp Tâm rời khỏi Phùng gia còn nhìn thấy Phùng tam thúc lấm lét tìm kiếm gì đó.
Trong thời gian ngắn ngủi này, Phùng Thiên có bằng chứng không có giết người. Nhưng mà Đại phu nhân lại chỉ chứng hắn. Lời nói này thật mâu thuẫn.
Lão quản gia đột nhiên sắc mặt biến trắng.
“Có thể là…… chẳng lẽ là hồn Nhị thiếu gia đã trở lại? Là Nhị thiếu gia giết tam gia hay sao?”
Sắc mặt Phùng Thiên càng kém.
“Đừng nói bậy, không có khả năng.”
“Thực xin lỗi Đại thiếu gia, là ta nhất thời suy nghĩ miên man. Nhị thiếu gia cùng Tam gia cũng không thù không oan sao trở về giết người …… Ai da…… Việc này……”
Đại phu nhân vẫn chưa tỉnh lại, mọi người đành phải rời khỏi phòng.
Mộ Dung Trường Tình cau mày nhìn Nghê Diệp Tâm vài lần.
“Ngươi nhìn ra cái gì? Sao không nói lời nào.”
“Thời điểm một người không nói lời nào chính là đang tự hỏi, đang suy nghĩ sự việc.”
Mộ Dung Trường Tình lại liếc mắt nhìn một cái.
Nghê Diệp Tâm nói tiếp:
“Tựa như Phùng Thiên vừa rồi.”
“Vậy ngươi suy nghĩ cái gì?”
“Điểm đáng ngờ. Có quá nhiều điểm không bình thường, rất đáng ngờ. Đại hiệp không phát hiện sao?”
“……”
Mộ Dung đại hiệp cảm thấy Nghê đại nhân đang làm nhục hắn.
“Nghê đại nhân!”
Một bộ khoái vội vã chạy tới, vội vàng nói:
“Nghê đại nhân, trên mặt đất dưới lưng thi thể phát hiện một cái Xà Văn Đồ Đằng!”
“Xà Văn Đồ Đằng?”
Nghê Diệp Tâm có chút kinh ngạc, lập tức liền đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/1571211/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.