Nghê Diệp Tâm nói lời này xong, hắn cũng cảm giác xung quanh đột nhiên biến thành băng sơn tuyết địa. [Đào Hoa Cư-HHN]
Mộ Dung Trường Tình tức giận đến mức nổi cả gân xanh, dồn sức vung tay áo, bước nhanh về phía trước.
Nghê Diệp Tâm lập tức ngăn cản, nói: “Ta chỉ đùa với ngươi thôi, đợi ta với, thực sự chỉ là đùa giỡn thôi.”
Chỉ tiếc Mộ Dung đại hiệp đi thật sự quá nhanh, trong chớp mắt đã tiến vào tiền thính (đại sảnh/ sảnh trước),Nghê Diệp Tâm dùng hết sức đuổi theo cũng không đuổi kịp.
Phùng Thiên đưa bọn họ vào tiền thính, cho bọn họ ngồi xuống, có một nhóm tiểu nha hoàn tay chân lanh lẹ dâng trà, xong rồi đi ra ngoài, đóng lại cửa lớn tiền thính.
Sau khi Nghê Diệp Tâm đi vào liền đặt mông ngồi bên người Mộ Dung Trường Tình. Nhưng Nghê Diệp Tâm vừa mới ngồi xuống, Mộ Dung Trường Tình liền đứng lên, quay người đi hai bước nhằm về phía bên cạnh, cách nơi Nghê Diệp Tâm một chỗ ngồi rồi mới ngồi xuống. [Đào Hoa Cư-HHN]
Động tác này của Mộ Dung Trường Tình dường như khiến người khác bối rối, đặc biệt nơi này còn có một người không biết chuyện là đại thiếu gia Phùng Thiên Phùng. Nhưng từ trước đến giờ Mộ Dung Trường Tình đều làm theo ý mình, đối với ánh mắt của kẻ không quen biết, y căn bản sẽ không lưu tâm.
Ánh mắt của Trì Long cùng Triệu Duẫn ngay lập tức chuyển đến trên người Nghê Diệp Tâm, ngược lại Nghê Diệp Tâm lại đang mỉm cười, còn cách một cái ghế kéo ống tay áo của Mộ Dung Trường Tình, nhỏ giọng nói: “Mộ Dung đại hiệp, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/1571201/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.