*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả: Vĩ Ngư
Biên dịch: 1309
Cửa vừa mở, bên trong đã tản ra thứ không khí của nhà vắng chủ lâu ngày.
Trước giờ Vệ Lai chưa từng trang trí căn hộ này, ở đây chỉ có vài vật dụng thật sự thiết yếu, vừa đủ để đáp ứng nhu cầu sống cơ bản nhất. Nói theo cách của anh, lúc rời đi sẽ không lưu luyến, không về được cũng chẳng nhớ mong.
Nào có ai sẽ nhớ mong một nơi gần như là trống rỗng?
Anh đóng cửa lại, cởi sạch quần áo, thả từng lớp từng lớp xuống đất. Ban nãy mới là tầng da bọc thứ hai của anh, giờ thì tất cả đều tã ra thành mớ rác lộn không kẻ lang thang nào thèm nhặt.
Bước vào phòng tắm, mở vòi hoa sen, trong ống nước kêu lục cục một lúc, giống tiếng bụng sôi sùng sục do ăn phải đồ hỏng. Sau đó nước ấm được đẩy lên, phun ra khỏi vòi sen.
Cực kỳ thoải mái, nhớ đâu lần tắm rửa gần đây nhất là ở hồ băng.
Lớp kem cạo râu thứ nhất không lên bọt nổi, chỉ có nước đen chảy xuống từ gò má và quai hàm. Cúi đầu nhìn, trên thân là vô số dòng nước ố bẩn vằn vện, lan đến cống thoát nước thì tụ lại, tạo thành vòng xoáy.
Cạo râu xong, dùng tông đơ điện lia vài đường cho tóc tai gọn gàng. Đám hoa văn do bùn đen ngấm vào da thì chỉ còn cách lấy bàn chải nhúng xà phòng chà lên. Mở nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thang-tu/99182/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.