*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả: Vĩ Ngư
Biên dịch: 1309
Khoảnh khắc Vệ Lai bị đông lạnh choàng tỉnh, một ý nghĩ vụt lóe qua đầu: Ông đây chịu đủ lắm rồi, hôm nay phải về nam ngay!
Giờ đã là tháng thứ tư anh vật vạ ở vòng Bắc Cực này. Ban đầu, từ khu vực loanh quanh Bắc Băng Dương rút xuống những trảng rừng ở Lapland, anh phải chui rúc vào một chiếc lều kota [1] bị dân bản địa Sami vứt bỏ. Đây là loại lều vải tương tự như lều của người Anh-điêng, đỉnh nhọn hình nón, xung quanh được đắp thêm hàng lớp da tuần lộc, da gấu, lông cừu để chống rét. Anh quấn chặt tấm da thú, nằm co ro giữa tầng tro bụi dày đến hơn nửa thước. Trước khi đi ngủ đã nhóm một đống lửa, lúc nằm xuống vẫn còn ấm áp, bây giờ vươn tay qua sờ thử, ngay cả tro tàn cũng lạnh tới cắt da cắt thịt, đột nhiên bị cắt vào là buốt lên hết nửa cánh tay.
Đến lúc về nam rồi, 4 tháng, nhất là nửa sau hành trình, số người gặp được đếm không quá năm đầu ngón tay. Nghe nói những ai sinh sống một mình lâu dài trong hoàn cảnh khắc nghiệt cực độ đều sẽ xuất hiện ảo giác — Hôm qua, anh tin chắc mình còn thấy được một con tuần lộc ngồi xếp bằng dưới đất thoa son môi, cây son nhãn hiệu Chanel, tông màu 99, đỏ cherry; nó thoa xong thì quay qua nhìn anh, chu môi đòi hôn.
Vệ Lai lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thang-tu/99181/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.