*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên dịch: 1309
Sầm Kim nói: “Em tưởng rằng…”
Lời còn chưa dứt, cô đã lao lên, đỡ lấy thân thể anh đang lảo đảo sắp ngã. Trọng lượng này vượt quá dự liệu, hai chân cô khuỵu xuống, suýt nữa té nhào. Ngay sau đó, sức nặng trên thân biến mất — Vệ Lai chống tường: “Mình em không được đâu, bảo cậu ta ra giúp.”
Sầm Kim tỉnh táo lại, gọi cậu Ethiopia kia cùng dìu Vệ Lai vào phòng.
Vệ Lai nhỏ giọng dặn cô: “Túi cứu thương và điện thoại vệ tinh, anh giấu ở mặt dưới gầm xe Jeep. Em đi lấy, nhớ cẩn thận… Chú ý động tĩnh bên ngoài, đừng quá chủ quan.”
Sầm Kim gật đầu. Tuy chưa biết thương tích hiện nay của anh thế nào, nhưng anh đã trở lại thì cô an tâm rồi.
Cô dừng bên cửa một lúc, xác nhận ở ngoài không có gì khác thường, mới lao vọt đến cạnh xe, khom người xuống, gần như lăn vào gầm, vươn tay sờ soạng tứ phía, chợt chạm tới dây cột, không cần suy nghĩ đã giật ra.
Về đến phòng, Sầm Kim từ từ bình tĩnh hơn. Cô bưng chậu nước qua, bảo cậu Ethiopia kia lấy gối và ga giường che kín cửa sổ, sau đó đốt nến.
Chớp mắt ánh nến sáng lên, Vệ Lai lại đang cười.
“Mới đầu anh tính tự mình xử lý, sau nhớ ra em còn băng bó được cả đầu của Cá Mập Hổ, chuyên nghiệp như vậy, anh cũng muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thang-tu/2783052/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.