...
- Cho cậu giải thích.
Đối diện với đáy mắt tựa như hồ băng kia, tôi căn bản dù không làm gì sai nhưng không hiểu sao lại trở nên ấp úng không thể nói tròn chữ. Trong đầu liên tục nhảy nhót những câu từ vô nghĩa và lòng thì đã sớm xáo trộn từ khi nhìn thấy dáng vẻ hắn ở bên kia sân trường.
- Là tôi chủ động, không phải do Minh Vi.
Hưng lên tiếng đỡ cho tôi, nhưng hắn lại ra vẻ không quan tâm, nghiêng nửa đầu sang phía bạn, âm vực lời nói vẫn không thay đổi nhưng ánh mắt lại như sắp đánh người.
- Chuyện của chúng tôi không liên quan đến cậu.
Bạn muốn nói gì đó, nhưng nhìn qua tôi ra hiệu, bạn lại thôi, chỉ nhíu mày một cái rồi quay lưng rời đi. Đến lúc này hắn mới toàn tâm buông hẳn cái nhìn lên tôi, hình như vì đợi quá lâu để có thể nhận được một câu trả lời vừa ý, trong ánh mắt kia còn có chút thúc giục không nhẫn nại.
- T-Tao hẹn Hưng ra từ chối, sau đó cậu ấy hỏi tao có.. có thể ôm lần cuối không.
Tuy đã ổn định phần nào cảm xúc nhưng giọng điệu vẫn ấp úng đến lạ, miệng lưỡi líu hết vào nhau hại tôi phải cố lắm mới có thể hoàn thành câu nói. Sau đó như còn sợ chưa đủ, tôi vội vàng chêm vào.
- Nhưng mà ôm không chặt chút nào, chỉ là vòng tay hờ thôi.
Bảo Khoa nghe tôi nói xong, trước dáng vẻ mong chờ của tôi, hắn chỉ đưa tay vuốt tóc một cái, cúi đầu xuống làm tóc mái phủ đến chóp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tau-thanh-xuan/971322/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.