Ngay lập tức một cái tát vang trời, in hằng bốn dấu tay trên mặt Yến Nhi khiến cô ấy chới với suýt ngã, tay phải bám vào tường mới có thể đứng vững. Nước mắt chảy dài như mưa. giọng ai oán: "Anh vì cô ta đánh em."
Tay chỉ thắng mặt Yến Nhi, anh hầm hầm lửa giận ngút trời: "Tôi cấm cô nói xấu cô ấy. Cô không có tư cách gì để phán xét cô ấy cả. Dù thế nào cô ấy cũng là người mà tôi chọn. Cút! Tránh xa khỏi tầm mắt tôi ngay và luôn. Đừng bao giờ để tôi nhìn thấy cô nữa, nếu cô còn làm phiền đến cuộc sống của chúng tôi thì đừng hỏi tại sao tôi lại ra tay với phụ nữ."
Rầm!
Nói rồi anh bước vào trong đóng sầm cửa lại không cho Yến Nhi cơ hội nói thêm lời nào.
Yến Nhi còn lại một mình cô ngã ngồi xuống bậc thềm lạnh toát, nước mắt không ngừng rơi thầm trách ông trời tại sao lại nỡ gieo tình ngang trái. Người cô yêu không hề yêu cô. Nhục nhã ê chề cô không biết bản thân đã làm gì sai, có sai cũng là vì quá yêu anh. Sao anh không chịu hiểu?
Tiếng khóc của Yến Nhi không nhỏ nhưng tuyệt nhiên chẳng có ai đến an ủi cô lúc này. Người đàn ông đó cũng hờ hững như chẳng hề nghe thấy. Còn cô nghe rất rõ giọng nói của anh hoảng hốt bên trong: "Được, anh về ngay.
Chờ anh! Đừng khóc!"
Cạch!
Cạch!
Cánh cửa vừa được mở ra lần nữa Yến Nhi đứng dậy vẻ mặt khẩn trương, tưởng rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tau-dem/3630490/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.