Đẹp trai không bằng chai mặt. Mặc kệ cho nó từ chối anh vẫn đứng chờ nó ở đầu đường. Nó vừa xuất hiện anh liền lái xe theo sau, hỏi nó biết bao nhiêu là chuyện: Tối qua em ngủ có ngon không? Sáng nay muốn ăn gì? Hôm nay em học mấy tiết? Lúc về anh đón em nha!...
Anh bây giờ chẳng khác nào cái đuôi của nó, chính anh cũng cảm thấy mình phiền. Nhưng để theo đuổi lại nó lần nữa anh chẳng còn cách nào khác. Anh không thể mất nó!
Nó không từ chối đi ăn cùng anh, nhưng từ lúc gặp mặt đến giờ nó trở nên rất kiệm lời, tuyệt nhiên sẽ không nói những lời dư thừa. Trước mặt anh, nó trở nên lạnh lùng khó gần. Có lẽ đây là lớp vỏ bọc nó tự tạo ra để bảo vệ bản thân sau biến cố vừa rồi chăng?
Giữa anh và nó như có một bức tường vô hình ngăn cách hai người lại gần nhau, tuy thật gần nhưng cũng thật xa khi đôi tim không thể cùng hoà một nhịp đập.
***
Sau tất cả nó vẫn chọn tin anh! Yêu anh lần nữa. Bạn thân của nó vì chuyện này mà trở mặt với nó. Khiến nó rất buồn nhưng vì người mình yêu nó nguyện hy sinh tất cả.
Kỳ thi năm đó nó đỗ cao, đậu vào trường đại học mà bản thân yêu thích nhưng vì anh mà nó chọn ngành sư phạm, học ở quê nhà để được gần anh. Vẫn là cô bé yêu anh đến quên mình, anh cần thì đến anh đuổi thì đi, bên cạnh anh nó vẫn hèn mọn như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tau-dem/3601146/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.