Hỏi: “Anh có hối hận không? Sau những gì đã làm với nó.”
Trả lời: “Có.”
Nếu thời gian có thể quay ngược trở lại anh sẽ không nói ra những lời tuyệt tình đó. Sẽ không phản bội lại những yêu thương nó đã trao.
Làn khói thuốc trắng bay, phảng phất khuôn mặt buồn rười rượi của anh. Từng kỉ niệm hai người bên nhau hiện về trong tâm trí ngỡ như mới hôm qua. Người con gái đã từng yêu anh đến hèn mọn, không bao giờ từ chối bất cứ yêu cầu gì của anh. Bên cạnh anh, cô bé chưa từng đòi hỏi bất cứ thứ gì. Trao anh cả con tim và lí trí. Vậy mà anh lại không biết trân trọng.
Bỏ rơi người con gái yêu mình, chọn một người chỉ biết yêu bản thân. Thích trưng diện, luôn để ý đến vẻ bề ngoài, hay đưa ra những yêu cầu vô lý. Mỗi lần đi với cô ta không shopping cũng đến những hàng quán sang trọng không quan tâm trong túi anh có bao nhiêu. Cũng chẳng quan tâm đến những vui buồn chỗ làm của anh thế nào.
Nuông chiều cô ả đủ điều rồi một ngày anh nhận ra người ta không có mỗi mình anh. Một ngày muốn làm cô ả bất ngờ, anh mang theo món ăn mà ả thích nhất đến chỗ làm cho ả thì phát hiện ả đang tay trong tay vui vẻ cùng một người đàn ông khác.
Hộp quà trên tay rơi xuống đất, khuôn mặt bàng hoàng kinh ngạc, anh cố kìm nén cảm xúc trong lòng, hỏi: “Đây là ai?”
Thoáng chút giật mình vì bị bắt gian tại trận nhưng Tuệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tau-dem/3601145/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.