Mấy đứa nhóc dừng tay, quay đầu nhìn chúng tôi. Tôi nhớ lúc đó vẻ mặt tụi nó hiếu kỳ lắm ấy. Chắc là thấy lạ, lớn tồng ngồng chừng này rồi còn muốn chơi đồ hàng với mấy nhóc tì này sao… Kiểu thế.
Tôi vừa mắc cười vừa tò mò, cũng lấy cái tạp dề màu đỏ đeo thử. Này chắc là của nhóc nào lấy của mẹ rồi. Coi bộ cũng không còn mới nữa! Có vài chỗ bị lủng lỗ rồi… haha… tôi và Dương đóng vai ba mẹ mấy đứa nhóc, còn tận dụng đống gạch lớn làm tổ ấm nhỏ. Dương cùng mấy đứa nhóc con trai mang gạch về để làm một cái bếp be bé. Tôi lấy ruy băng thắt bím tóc nhỏ cho mấy bé gái… Trẻ con ở đây quanh năm chạy dài trên bãi cát, da dẻ đen hồng khỏe mạnh.
Nắng chiều chiếu lên lớp gạch đỏ ấm áp hơn bao giờ hết.
- Mẹ ơi, hôm nay ăn gì? Con muốn ăn gì cá kho ạ!
- Được thôi! -Tôi xoa đầu con bé rồi nhìn về phía Dương. Cậu ấy đang loay hoay xếp gạch để làm một cái bếp nhỏ. Mồ hôi lấm tấm trên trán.
Tôi bỗng nhảy ra một ý, nghĩ hay là mang bánh bí đỏ ra chia cho tụi nhỏ?
Vậy là tôi nói với Dương, ba nó ơi, tôi đi mua bánh bí đỏ cho mấy đứa nhóc, nha!
Dương hơi khựng người, có thể cậu ấy chưa kịp thích nghi với cách xưng hô này. Nhưng dù thế nào, vẻ mặt của Dương lúc này cũng thật là dễ thương quá đi à
- Vậy, mình đi đi… -Dương hơi ấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tau-cuoi/3344506/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.