Hôm nay trời âm u...
Mưa hắt đều lên cửa sổ. Tôi thu mình, ngồi trong góc phòng, nhìn ra ngoài trời mưa trắng xóa, nghĩ về lời Dương nói ngày hôm qua. Thực ra tôi cũng rất muốn nói với Dương, là bản thân mình thời gian qua cũng đã rất sợ hãi, chỉ là không làm sao vượt qua được cái"tôi" của mình thôi, nên mới không thể nói ra như thế này...
Tôi thu mình lại, thấy, hình như mùa đông đã sắp tràn về rồi. Nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy toàn màu xanh xám. Thế giới dường như mất đi màu sắc, chỉ còn lại đơn sắc trắng đen, tôi thổi thổi vào lòng bàn tay, nghe tiếng Dương gọi ngoài cửa.
Tôi bảo cậu ấy vào đi.
- Hôm nay lạnh quá, tớ làm bánh bí đỏ này...
- Cái tay của cậu làm sao đây? - Tôi nhìn tay, Dương đỏ ửng, chắc vừa rồi rửa tay nước lạnh, nên mới bị như thế. Bố bảo Dương bị lạnh không tốt. Thế mà cậu ấy chẳng nghe. Dương chỉ cười...
Cậu ấy nắm tay tôi, một lát, sau đó rúc vào trong chăn, run cầm cập.
- Lần sau lạnh thì đừng ra ngoài nữa- Tôi cau mày, rất không hài lòng nói với Dương. - Tớ thấy cậu không ổn. Hôm nay cậu đã đi đâu?
- Tớ đi mua nguyên liệu làm bánh, ở chợ, cũng gần thôi mà... - Dương cười nịnh bợ- Thái độ gì đấy, người ta đặc biệt làm bánh tặng cậu, không cảm ơn thì thôi, lại còn mắng người ta.
Tôi nhìn món bánh nóng hổi Dương vừa mang lên... Đĩa men sứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tau-cuoi/3323092/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.