Du Hân Niệm từ trước đến giờ luôn là kiện tướng thể thao, từ nhỏ đã luyện tập đấu kiếm, nếu không phải ba mẹ nàng cảm thấy làm vận động viên rất khổ cực mà khuyên nàng đổi nghề tiếp nhận tập đoàn khách sạn, nàng hoàn toàn có năng lực trở thành vận động viên chuyên nghiệp. Thời trung học nàng luôn đứng đầu các cuộc thi chạy tiếp sức ở trường, thời đại học tham gia các đại hội kiếm thuật nàng đều không có đối thủ. "Tựa như một thần điện được mọi người tôn thờ, bất kể bên trong thờ phụng cái gì, đều duy trì sự vững chãi, mỹ lệ cùng thuần khiết." Nàng thực thích những lời này, vẫn không ngừng kiên trì rèn luyện.
Thế nhưng hiện tại với khối thân thể này, chỉ mới phi nước đại có hai trăm mét đã bắt đầu hoa mắt chóng mặt. May là cách cánh cổng còn không xa, Du Hân Niệm cắn chặt răng liền xông ra ngoài. Bảo vệ ở phía sau quát gọi nàng nàng cũng không quay đầu lại, theo đường lớn đi thêm một lúc nữa, rẽ vào một công viên nhỏ.
Lúc này là ban đêm, ngay cả những người dắt chó đi dạo cũng đã trở về nhà ngủ.
Du Hân Niệm tựa vào thân cây mà thở hổn hển, bên trong dạ dày cuộn trào như sóng biển. Nhớ đến tin tức về cái chết của chính mình và ba mẹ bỗng nhiên cảm giác được một lực hút cực mạnh từ trong cổ họng nàng xông ra, "ọe" một tiếng nôn hết ra ngoài.
Nàng chưa bao giờ thảm hại như vậy, nôn đầy ra đất, nước mắt giàn giụa. Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-ta-khong-biet/3102236/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.