Cả một buổi chiều Du Hân Niệm đều cảm thấy không thoải mái, trong dạ dày giống như óc ách đầy nước, khiến nàng phải chạy vào phòng vệ sinh nôn khan mấy lần.
Đồng nghiệp đi ngang qua thấy nàng tiều tụy như vậy, tận tình thăm hỏi lại còn cẩn thận khuyên nhủ nàng: "Gầy một chút cũng tốt, nhưng mà phải chú ý đến phương pháp a, đừng tự phá hủy thân thể mình."
Du Hân Niệm gượng cười cũng không nổi, cố gắng giữ vững sinh lực cho đến lúc tan ca, điện thoại di động nhận được một tin nhắn.
Chủ nhà: Ngươi cái đồ béo phì không biết xấu hổ! Nếu không dọn đi ta sẽ cho người đến tống ngươi ra ngoài!
Du Hân Niệm thả điện thoại xuống một bên, mệt mỏi đi vào phòng thay đồ để thay quần áo, một chút khí lực cũng không có, thầm nghĩ mau chóng về nhà ngủ.
"Này."
Lúc đi ngang qua đại sảnh, Rachel gọi nàng lại.
"Túi xách này, cảm ơn nhé." Rachel giơ cái túi xách lên, "Lần sau nếu còn có mấy chuyện thế này, nhớ đến tìm ta."
Du Hân Niệm miệng méo xệch, xem như tươi cười đáp lại.
Ngồi trên xe taxi đã đặt trước, Du Hân Niệm dựa vào ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.
"Này, Phương Phương, ngươi có ổn không?" Ngọc Chi ngồi vào bên người nàng, "Vừa rồi ta đi thám sát một chút, cách khách sạn M hai dãy phố có một công viên, không có ai trông coi quản lý, môi trường cũng không tệ lắm. Ngươi nói chúng ta có nên đến đó sớm một chút để chiếm chỗ không?".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-ta-khong-biet/3102208/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.