"Bây giờ ta sẽ bắt cô hồn dã quỷ cho ngươi xem, để ngươi biết cái giá cho việc này là xứng đáng."
Ngay khoảnh khắc nghe được những lời này của người nọ, Du Hân Niệm vô cùng hoảng sợ, gần như trong nháy mắt từ trên ghế bắn vọt người dậy, nhanh chóng hướng ra cửa bỏ chạy.
Ngày đó chỉ là gặp thoáng qua thôi đã khiến nàng hao tổn tinh lực, giày vò cả ngày không thoải mái. Tuy rằng không biết thân phận của đối phương, nhưng ngay cả Ngọc Chi cũng nhìn không thấu được nàng ta, người này rất nguy hiểm!
Mọi người bên trong nhà hàng cảm thấy kỳ lạ nhìn Du Hân Niệm vừa gây ra tiếng động lớn, Du Hân Niệm cũng không rảnh để cảm thấy xấu hổ, nỗi sợ hãi đang chiếm thế thượng phong trong lòng, có một luồng sức mạnh vô hình đẩy nàng ra bên ngoài, trong đầu vẫn là âm thanh đang gào thét: Chạy mau!
Chẳng biết cô gái họ Phó kia có đuổi kịp hay không, nàng vừa vọt tới cửa thì thấy Tào Phân dẫn theo bốn gã đàn ông cao to lực lưỡng từ xa đi tới, vừa bước nhanh vừa đưa mắt dáo dác nhìn xung quanh, giống như một con dã thú đang phẫn nộ tìm kiếm thức ăn, hai mắt sưng đỏ tựa hồ có thể rỉ máu, miệng lảm nhảm: "Mẹ nó cái ả mập chết tiệt kia trốn đi đằng nào rồi......"
Ở nhà hàng Tây Âu đợi nàng ta suốt một ngày, cuối cùng lại chọn thời điểm không đúng lúc mà tới! Du Hân Niệm hai chân thắng gấp suýt chút nữa là trượt ngã, bám vào khung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-ta-khong-biet/3102206/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.