Ầm ầm ầm......
Chiếc trực thăng cũ kỹ dưới sự điều khiển của Du Hân Niệm lắc lư lảo đảo nhưng sau đó lại tương đối thuận lợi bay về phía chân trời.
Người trong thôn Trường Thọ đều bị tiếng trực thăng thu hút sự chú ý, ngẩng đầu nhìn: "Ở đây còn có thể chơi máy bay trực thăng a! Bao nhiêu tiền một giờ? Ta cũng muốn chơi!".
Du Hân Niệm điều khiển trực thăng bay cao lên, rời xa chốn ồn ào này, hướng thôn Hạc đi tới.
Khi nhìn thấy chiếc trực thăng cũ kỹ loang lỗ rỉ sét này, Ngọc Chi cùng Lâm Cung đều cảm thấy cực kỳ nguy hiểm. Đừng nói là bay đến thôn Hạc, có thể cất cánh được hay không cũng khiến cho người ta nơm nớp lo sợ rồi, bay được nửa đường rơi rụng cũng sẽ không làm người ta cảm thấy ngạc nhiên. Hơn nữa Lâm Cung thực hoài nghi, Du Hân Niệm biết lái trực thăng?
Không nghĩ tới nàng không chỉ biết lái, còn lái rất thuần thục ổn định.
Lúc trực thăng bay xuyên qua bầu trời bên trên thôn Trường Thọ phồn hoa náo nhiệt, cảm giác quen thuộc đã lâu không gặp khiến cho tinh thần Du Hân Niệm bất chợt rung lên. Cảm giác của ngày xưa lúc điều khiển trực thăng bay qua bờ biển, từ trên bầu trời thành phố G nhìn xuống vạn vật vừa quay trở về trong lòng.
"Không ngờ ngươi cái gì cũng biết a." Ngọc Chi lơ lửng ở phía sau Du Hân Niệm, liên tục tán thưởng, "Ngay cả trực thăng cũng biết lái, Phương Phương Phương Phương, thiên hạ vô song!".
Du Hân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-ta-khong-biet/2475112/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.