Mặc dù trong lòng tôi vẫn hoài nghi lo lắng, nhưng tôi vẫn làm theo lời bác Giang. Tôi khởi động xe lần nữa, sau đó chạy về phía bên phải đường.
Đúng như lời bác Giang nói, lái theo con đường bên phải kia không bao lâu đã thấy một ngôi nhà hai tầng lầu. Hơn nữa gần đó cũng chỉ có một ngôi nhà này, chắc đây là nơi bác Giang nhắc đến.
Tôi nhìn xung quanh một lượt, tôi thấy cách bên đường không xa có một mảnh ruộng ngô, cạnh ruộng ngô còn có một con đường nhỏ đúng lúc có thể đậu xe. Tôi lái xe vào đó, chạy mấy mét, đảm bảo có chút khoảng cách với đường cái mới nhẹ nhàng đi xuống xe.
Sau khi đi xuống xe, tôi rón rén đến gần căn nhà hai tầng lầu kia. Vừa đến gần ngôi nhà thì điện thoại di động trong túi đã phát ra tiếng reng reng chấn động.
Là bác Giang gọi, tôi vội vàng nghe, đồng thời nói với bác Giang tôi đã đến ngôi nhà hai tầng kia.
Bác Giang hơi kích động nói không sai, chính là chỗ đó, cậu nghĩ cách đi vào rồi lên tầng hai, xem trong đó cất giấu cái gì.
Sắc mặt tôi trở nên hơi kì lạ, không nói đến chuyện nghe theo chỉ thị của bác Giang khiến tôi không thoải mái, mà tôi luôn thấy bác Giang quá kích động, giống như luôn muốn tôi đi vào vậy.
Nghĩ đến đây, tôi lại bắt đầu nghi ngờ.
Nghe bác Giang nói, không khó nghe ra được ông ấy biết nơi này vì trước kia có theo dõi Chu Thuận rồi, nhưng không biết vì sao lại thất bại.
Ông ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-phat-nhanh-am-duong/1269369/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.