Chu Thuận lái xe rất chậm, duy trì tốc độ khoảng hai ba mươi dặm. Anh ta chạy chậm tôi cũng không dám chạy nhanh, vẫn tiếp tục duy trì khoảng cách như thế với anh ta, sợ khiến anh ta nghi ngờ.
Trên đường có không ít xe chạy qua, tôi chạy chiếc Jetta cũng không làm người khác chú ý, theo dõi một khoảng thời gian rất dài, Chu Thuận cũng không phát hiện ra tôi.
Nhưng mà càng lái xe về phía trước tôi càng căng thẳng hơn.
Đường đi của Chu Thuận đã chạy khỏi trung tâm thành phố, càng chạy tôi càng phát hiện hình như anh ta không muốn về nhà, mà muốn đi đến ngoại thành.
Trước kia, Tần Đại Hữu nói cho tôi biết nhà của Chu Thuận ở trong thành phố, là do anh ta tự kiếm tiền mua. Anh ta đã ở trong thành phố vậy thì tại sao lại đi ngoại thành.
Chẳng lẽ phát hiện tôi theo dõi nên cố ý dẫn tôi đi.
Nghĩ đến chuyện này, trong lòng tôi sốt ruột, vô thức mà chạy chậm lại.
Trên đường ở ngoại thành có rất ít xe chạy ngang qua, cho dù có cũng chỉ có hai ba chiếc, hơn nữa thỉnh thoảng mới chạy qua. Nếu như tôi tiếp tục theo dõi nữa, cho dù bây giờ Chu Thuận không phát hiện ra thì không bao lâu nữa cũng sẽ bị lộ thôi.
Tôi dừng xe ở ven đường tắt đèn, do dự suy nghĩ rốt cuộc nên tiếp tục theo dõi hay không.
Thấy xe của Chu Thuận càng lúc càng đi xa, tôi hơi suy nghĩ một chút. Sau đó, tôi nghiến răng một cái, lại khởi động xe phóng về phía trước.
Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-phat-nhanh-am-duong/1269368/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.