Tôi cười khẩy một cái và nói: "Vậy làm phiền anh Chu rồi."
Chu Thuận chưa kịp nói gì thì tôi đã cúp điện thoại, đồng thời trong lòng cũng xác định được một việc.
Chắc chắn Chu Thuận có vấn đề.
Hiện giờ người đang giao hàng ở Tử Trúc Lâm là bản thân tôi, mặc dù tôi không biết có chuyện gì đang xảy ra, nhưng người giao hàng không phải là Chu Thuận. Nhưng Chu Thuận lại nói với tôi rằng người giao hàng là anh ta.
Tôi hít sâu một hơi, liếc nhìn con đường rồi quay người đi về phía bưu cục.
Hiện trong lòng tôi có hàng trăm điều bí ẩn, tôi không tìm thấy đáp án, nhưng tôi có thể chủ động đi xác nhận vài chuyện.
Lúc đến bưu cục, tôi không đi vào mà tìm một nơi để ẩn náu, từ xa nhìn vào bưu cục. Trong bưu cục, Chu Thuận đang ngồi trên ghế kiểm kê các khoản, còn Tần Đại Hữu thì đang ngồi bên cạnh chơi di động.
Nhìn thấy cảnh này, tôi càng khẳng định rằng Chu Thuận có vấn đề.
Do dự một lát, tôi lấy điện thoại di động ra, bấm số của Tần Đại Hữu.
Tôi có thể trông thấy điện thoại của Tần Đại Hữu đổ chuông, anh ta liếc nhìn điện thoại, lại nhìn về phía Chu Thuận, như thể đang tìm kiếm sự đồng ý của Chu Thuận.
Chu Thuận gật đầu với Tần Đại Hữu, lúc này Tần Đại Hữu mới nghe điện thoại.
"Alo, sao thế Ninh Lang?" Tần Đại Hữu cười nói vào điện thoại.
Tôi muốn cười đáp lời anh ta, lại phát hiện mình không cười nổi, để tránh lộ ra sơ hở, tôi nói bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-phat-nhanh-am-duong/1269350/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.