Nghe thấy ông cụ nói muốn gửi đồ, bàn tay đang cầm danh sách chuyển phát nhanh của tôi khẽ run lên, điều đầu tôi tiên nghĩ tới chính là những lời Chu Thuận từng nói với tôi.
Trước tiên hỏi ông cụ muốn gửi đồ đến đâu, nếu như địa chỉ không rõ ràng thì có trả nhiều tiền hơn nữa cũng không được nhận lời.
Nghĩ đến đây, tôi quay lại nhìn về phía ông cụ đang cầm cái hộp nhìn tôi cười.
“Ông à, con trai của ông sống ở đâu ạ? Ông muốn gửi đồ đi đâu?”
“Tôi già rồi, nhưng mà đầu óc vẫn còn tỉnh táo lắm. Làm sao lại không biết được con trai tôi sống ở đâu?” Ông cụ khoát tay nói với tôi.
Nghe thấy ông cụ biết rõ địa chỉ cụ thể, tôi liền thở phào nhẹ nhõm, cười nói: “Chỗ cháu có thể gửi được cho ông.”
“Ông ơi, ông nói địa chỉ, cháu viết giúp ông.” Tôi lấy cây bút ra cười nói.
Con trai ông ấy ở Tây Tứ Xuyên, cách chỗ chúng tôi cũng không quá xa.
Lúc viết địa chỉ tôi cẩn thận để ý một chút, đến tận khi thấy địa chỉ này giống với địa chỉ của người nhận vừa nãy, tôi mới cảm thấy bớt nghi ngờ.
Sau khi tôi nhận gói chuyển phát nhanh, ông cụ hỏi tôi hết bao nhiêu tiền, tôi mở bảng giá chuyển phát nhanh luôn mang theo bên mình, nhìn thoáng qua rồi cười nói: “Đồ cụ gửi vẫn chưa đến một kilogam, phí gửi là hai mươi lăm tệ.”
Chẳng trách anh Chu lại mở bưu cục chuyển phát nhanh, anh ta thu phí cao hơn rất nhiều so với các công ty chuyển phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-phat-nhanh-am-duong/1269334/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.