- Các ngươi có biết chuyện gì không? Diệp Thiên thiên tài của học viện chúng ta đã bị các lão sư trục xuất.
- Thiên tài mà tu luyện ma công, hắn chỉ là ngụy thiên tài thôi.
Từng tiếng xì xào to nhỏ về hắn dần dần biến mất cho tới khi hắn đi ra khỏi học viện hướng về Mê Diệp Sơn Lâm nơi mà bị cha mẹ bỏ rơi và sống chúng với sư phụ ở đó.
Trở lại căn nhà cũ trong Mê Diệp Sơn Lâm hắn nhìn lướt qua hết đồ đạc vẫn y nguyên như trước chỉ có điều bám thêm nhiều bụi vì lâu ngày không có người ở.
- Sư phụ tại thiên, đồ nhi bất hiếu mãi tới bây giờ mới về thăm sư phụ.
Diệp Thiên thắp nén hương cho sư phụ rồi cầu niệm vài câu xong hắn đi vào gian phòng của sư phụ hắn trước kia tìm kiếm công pháp tu luyện mà từ nhỏ hắn đã tu luyện.
- Mặc dù ta bây giờ chỉ là một phế nhân con đường tu hành khó khăn hơn trước rất nhiều. Nhưng may sao linh hồn của ta không bị phế vẫn có thể bày trận pháp để phụ trợ tu luyện.
Hắn mở chiếc rương cũ ra lục tìm một hồi lâu cầm trên tay một quyển sách cũ kỹ:"" Hỗn Nguyên Công Pháp"". đây là một quyển luyện pháp mà trước kia hắn đã từng tu luyện.
Hắn lật mở từng trang sách đọc lướt qua một hồi rồi ngồi xếp bằng trên giường 2 tay kết ấn đan phù văn ngữ tu luyện.
- Tại sao? tại sao mãi không thể mang nguyên khí bên ngoài đại tự nhiên gia tăng phụ thể cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-phap-tinh-than/71488/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.