-Hình xăm trên người ngươi là hình phạt gắn với ngươi cả đời vì tội tu luyện ma công cấu kết hắc ám
Diệp Thiên chỉ biết lắc đầu thở dài đi ra khỏi nhà ngục đầy bóng tối đã giam cầm hắn 2 năm qua.
- Hài bầu trời vẫn cứ trong xanh ta thì hiện tại tu vi bị phế hết trở thành một người bình thường liệu rằng quay lại Vân Phong Học Viện các lão sư còn chấp nhận ta nữa không?
Hắn vừa đi vừa nhìn bầu trời và than thở. Trước kia khi sư phụ hắn mất hắn vào Vân Phong Học Viện của Thiên Thủy Thành tu hành.Và hắn cũng là thiên tài đứng đầu của Vân Phong Học Viện. 15 tuổi đã đạt tới Tụ Khí Cảnh cửu trọng. Được các lão sư hy vọng rất cao có thể thi đỗ vào Thiên Vực Học Phủ.
- Các ngươi xem kìa, đó là Diệp Thiên thiên tài của học viện chúng ta đó.Nghe nói hắn mới được Thần Quang Điện thả ra.
- Thiên tài, thiên tài cái khỉ mốc, chẳng qua là hắn tu luyện ma công thì 15 tuổi mới đạt được Tụ Khí Cảnh Cửu Trọng.
Khi Diệp Thiên bước vào Vân Phong Học Viện thì những học viên đang bàn tán xì xầm về hắn. Âm thanh tuy không to nhưng đủ để hắn nghe thấy. Hắn chỉ biết im lặng bước tiếp hướng về phía đại điện.
Khi hắn vừa bước vào đại điện các vị lão sư của học viện đang tĩnh tạo suy nghĩ. Một vị lão sư ngước mắt lên nhìn Diệp Thiên và hỏi.
- Diệp Thiên người vẫn còn mặt mũi bước chân vào Vân Phong Học Viện chúng ta sao?
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-phap-tinh-than/71487/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.