Trên hành lang từ ngoài cửa bệnh viện cho đến phòng cấp cứu rầm rập tiếng bước chân. Bà Sử cả người run lên bần bật, ánh mắt gắt gao nhìn về phía cánh cửa phòng cấp cứu. Nhìn thấy bà Sử đi đi lại lại, khiến cho Ông Sơn cũng lo lắng đứng ngồi không yên.
Không lâu sau đó, ông Lía cùng con Nga cũng có mặt ở bệnh viện. Ông Lía hớt hải chạy đến chỗ vợ mình, lo lắng nói:
“ Con Tuyết nó sao rồi.”
“ Đang cấp cứu trong kia.”
“ Làm sao mà lại lên cơ sự như thế này.?”
Bà Sử cúi đầu khóc nức nở, chỉ vì bà mà cô mới bị như vậy, nếu như cô có mệnh hệ gì, cả đời này bà sẽ không thể tha thứ cho bản thân mình được nữa. Ông Lía quay sang phía ông Sơn hỏi:
“ Có chuyện gì? Tại sao con gái tôi lại phải cấp cứu như thế này?”
Ông Sơn đứng trước mặt ông Lía có vài phần hổ thẹn, áy náy nói:
“ Tôi xin lỗi, là lỗi tôi dạy con chưa được tốt. Vậy nên mới xảy ra việc như thế này. Gia đình tôi sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm.”
“ Chịu trách nhiệm như thế nào? Nhà ông đừng cậy có tiền là muốn nói gì thì nói.”
“ Tôi…”
Ông Sơn im lặng không nói gì, Bà Sử ngồi bên cạnh ngẩng đầu lên:
“ Đủ rồi, đừng cãi nhau nữa.”
Ông Lía liếc nhinf ông Sơn một cái, rồi ngồi xuống bên cạnh vợ mình. Một lúc sau, cánh cửa phòng cấp cứu mở ra, một vị bác sĩ bước ra ngoài:
“ Ai là người nhà bệnh nhân?”
Bà Sử run run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-nha-chong/1405282/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.