Tuyết thất thần rất lâu, cơ mặt còn giật giật một lúc. Cô thở hắt ra một tiếng, gương mặt ảo não đến đáng thương.
Chưa bao giờ Ông Thắng lại thấy căm phẫn một người nào đến như vậy. Cái tát vừa rồi ông mới chỉ dùng đên 50% sức. Một phần vì trong lòng có gì đó không nỡ đánh mạnh, nếu dùng hết sức, đảm bảo cô khó mà mở mắt được.
Chưa đợi Ông Thắng phản ứng, Bà Hoa đã chạy đến, lao vào như thiêu thân chửi:
" Đồ xấu xa này, cô dám đem chuyện gia đình ra ngoài bêu rếu để huỷ hoại danh dự của bố chồng mày. Rõ ràng mày biết bố mày đang tranh cử vậy mà mày dám làm ra chuyện trời đánh như thế. Mày đúng là đồ quỷ cái."
Không chỉ Bà Hoa, mà ngay cả con Vy cũng lao vào chửi cô. Duy nhất chỉ có chồng cô là không chửi. Thế nhưng, một câu bênh vực từ anh cũng không hề có.
Cô chỉ biết nhìn anh cười nhạt. Con Vy một tay chỉ về phía cô chửi thậm tệ, một tay lén lút dấu chiếc điện thoại của cô vào túi quần.
" Chị đúng là cái đồ xấu xa, vậy mà chị dám đổ tội cho tôi. Tại sao chị lại độc ác như vậy, tại sao lại muốn chia rẽ gia đình tôi. Tại sao hả???"
Mỗi câu con Vy nói là kèm theo một cái đánh vào người cô. Tuyết cứ ngồi im trên sàn nhà, ánh mắt vô hồn nhìn ra khoảng không trước mặt. Một chút phản kháng cũng không hề có.
Con Vy đang định đánh cô tiếp thì từ phía bên ngoài vang lên tiếng hét:
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-nha-chong/1405272/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.