Cả người con Nga như chết lặng trước lời nói của bác sĩ. Nó tựa lưng vào tường, ngồi sụp xuống đất. Gương mặt thất thần nhìn vào bên trong, hai hàng nước mắt chảy dài hai bên má nó. Nó thương con bạn mình, hai đứa thân với nhau từ năm cấp hai. Vốn dĩ tưởng rằng nó lấy được anh Nam sẽ sung sướng, ai ngờ lại khổ như thế này. Rồi lúc Tuyết tỉnh dậy, biết con mình không còn, cô sẽ như thế nào?
Tranh thủ cô biến mất, cả gia đình không ai liên lạc được với cô. Con Vy vốn dĩ cũng không ưa cô, liền thừa nước đục thả câu:
" Mẹ kiểm tra lại đồ đạc đi. Ai biết được chị ta lại trộm đồ gì đem đi bán. Sợ quá không dám về nhà."
" Mẹ không ưa nó. Nhưng nó cũng không đến mức độ ý."
" Hừ. Mẹ đừng coi thường bọn dân tộc như nó. Con tin chắc là nó bỏ bùa anh Nam nhà mình. Con nghe bạn con kể, mấy đứa dân tộc mà lấy được trai thành phố toàn chơi bùa hết đấy. Hôm nào anh Nam về, mẹ phải đưa anh ấy đi coi thầy xem thế nào. Chứ con thấy, gái phố thiếu gì đứa xinh, con nhà giàu đâu. Sao anh Nam cứ phải đâm đầu vào một đứa dân tộc như nó."
Bà Hoa im lặng, ánh mắt híp lại nhìn ra khoảng không trước mặt. Lời con Vy nói cũng có lý, đợi thằng Nam đi công tác về, bà nhất định phải đưa nó đi coi bói xem thế nào.
" Mẹ đi ngủ đi. Kệ chị ta, chị ta có chân đi thì tự có chân về. Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-nha-chong/1405237/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.