Ở phía trên nhà, lúc bố cô- Ông Lía đưa tay ra bắt tay Ông Thắng. Nhìn những đầu móng tay của ông Lía đen đen, Ông Thắng đã tỏ vẻ rất khó chịu, cố gắng nhẫn nhịn cho đến cuối buổi.
Suốt cả bữa ăn, hết thảy mọi chuyện cô đều để vào trong mắt. Từ những cử chỉ, hành động của bố mẹ anh đối với gia đình cô, cô sẽ ghi nhớ.
" Con phải đi rồi. Nhà trai sẽ định ngày, rồi báo cho nhà gái nhà mình."
" Con chịu khó. Đừng lo cho bố mẹ, cố gắng giữ sức khoẻ cho đứa bé được tốt."
" Vâng, con nhớ rồi."
Tuyết ôm chào tạm biệt Bà Sử, và mấy đứa em. Sau đó thì trở về dưới Thành phố. Suốt cả quãng đường trở về, không khí trong xe trở nên ngột ngạt, không ai nói với ai lời nào. Gương mặt ai nấy cũng đầy vẻ khó chịu.
" Đúng là lũ nhà quê mà. Bẩn chết tôi rồi." Bà Hoa vừa về đến nhà đã bắt đầu kêu ầm lên.
" Đúng đó mẹ, giày của con bẩn hết rồi. Đúng là chuột sa chĩnh gạo. Bảo sao nhất định phải cưới bằng được."
Con Vy đứng bên cạnh phụ hoạ, Ông Thắng im lặng hồi lâu, rất lâu sau mới lên tiếng:
" Tháng sau cho chúng nó tổ chức đám cưới luôn đi."
" Không được, phải đẻ đứa bé ra đã chứ. Tôi còn phải cho đi xét nghiệm ADN xem có đúng là cháu tôi không thì tôi mới cho cưới."
" Thế bà tính như thế nào?"
" Có cái lễ xin dâu gửi đến gia đình nhà gái. Còn nhà người ta tổ chức tiệc thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-nha-chong/1405236/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.