67
Hạ Đường Tề không muốn ép Bạc Tu Tề xé vết thương cũ ra.
Mặc dù khi gặp vấn đề, cậu luôn quen nạo xương chữa thương* nhưng khi đối mặt với Bạc Tu Tề, cậu lại không biết phải làm sao.
*hiểu nôm na là giải quyết vấn đề bằng biện pháp cứng rắn thậm chí gây tổn thương đau đớn.
Thay vì đào bới tận gốc rễ những chuyện vốn đã đóng bụi, thì thà rằng cứ như lửa liu riu hầm canh, nước hầm nhừ nguyên liệu sẽ cho ra được hương vị đậm đà.
Họ cứ từ từ yêu nhau, ngoắc lấy ngón tay nhau trên đường về nhà, cùng nhau nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, cùng nhau đi mua sắm vào ngày nghỉ, thỉnh thoảng hôn nhẹ, thậm chí chỉ cần một cái ôm bất ngờ cũng ngọt ngào như trộn đường mật.
Có thể dễ dàng nhận thấy các triệu chứng của Bạc Tu Tề đã thuyên giảm, anh vẫn sẽ khó chịu nhưng vẫn cố kiểm soát bản thân, cố gắng ôm được Đường Đường của mình một lúc.
"Anh cảm thấy có chút muốn nôn rồi." Bạc Tu Tề ôm lấy người trên sô pha, vùi vào cổ Hạ Đường Tề cọ cọ, "Nhưng dù sao anh cũng sắp nôn, ôm em một chút nữa rồi nôn luôn."
"Anh nói rất có lý nha." Hạ Đường Tề bị ôm vẫn thoải mái đổi kênh TV, "Dù sao cũng sẽ nôn, sao không hôn một cái rồi nôn luôn?"
"Không được." Bạc Tu Tề cau mày từ chối, còn xấu xa nói thêm "Anh sợ anh sẽ phun ra giữa chừng mất."
" Eo ơi."
Lời này khiến Hạ Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-nguoi-vo-ke/3620761/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.