🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chiếc áo sơ mi ấy, Trình Mực Lăng vốn cũng không cần Thanh Thử đền.

Sau đó, hai người ngồi trong quán cà phê, Trình Mực Lăng chậm rãi nói, “Buổi tối đó rất xin lỗi, nghe nói điện thoại của em bị vỡ, tôi có quen với bạn em, đưa di động cho cậu ấy đi sửa, chi phí tôi sẽ lo.”

Lúc anh cười lên rất đẹp.

Thanh Thử thầm nghĩ để ông chủ lớn phải đền thế nào được, lần tới phát nhiều tiền nhuận bút hơn một chút, hoặc tài trợ chuyến du lịch của mình cũng được. Có điều, đấy là cô nói thầm trong lòng.

Cô cười cười, “Chỉ là tai nạn thôi mà, với lại điện thoại di động của em vẫn có thể dùng tiếp.”

Trong quán đang phát một tình khúc dương cầm nhẹ nhàng, Thanh Thử mua sách xong thường đến đây uống cà phê.

Trình Mực Lăng nhấp một ngụm cà phê, ánh mắt anh liếc từ khuôn mặt cô sang cuốn sách cô mang theo, mấy cuốn vừa dày vừa nặng là về Tây Tạng, “Chuẩn bị đi Tây Tạng du lịch sao?”

Thanh Thử gật đầu một cái.

“Khi nào đi?”

“Khoảng trung tuần tháng bảy.”

“Theo nhóm?” Anh thuận miệng hỏi.

“Không.” Thanh Thử trả lời, “Chưa biết nữa” Mấy ngày trước cô vừa đổi một cái ống kính, giờ tiền bạc đang eo hẹp. Năm trước, cô làm thêm ở tòa soạn của Chu Mật, năm nay Chu Mật định ăn máng khác, cô thì vẫn chưa tìm được chỗ mới.

Mặc dù thân là một người viết bản thảo, cô lại chưa bao giờ viết bản thảo vì tiền nhuận bút, cho dù Chu Mật khóc lóc nài nỷ cũng không.

Như câu nói:

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-nguoi-khong-biet/34904/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.