Ôn Cẩn không thể kiềm chế đến khi lên lầu được.
Anh ấn Viên Chước xuống ngay tại chỗ rẽ cầu thang, chỉ cách chiếc giường thân mật của bọn họ có mấy bước.
Những cảm xúc chưa từng có dâng trào, nóng như thiêu đốt, quấn quanh trái tim, thôi thúc nó đập ngày càng nhanh.
Ôn Cẩn cắn môi Viên Chước, cắn ra mùi máu tanh nồng, nước bọt hòa vào nhau, hô hấp xen lẫn, anh nắm chặt cổ áo thun cotton của Viên Chước đè ghì hắn xuống, cầu thang kêu lên lẹt kẹt bày tỏ nó không phải chỗ thích hợp để làm mấy chuyện này đâu, Viên Chước bị anh tấn công bất ngờ, không kịp phản ứng, lúc hoàn hồn lại đã bị anh đỏ mắt tụt quần xuống.
“Ôn ca —— Ôn ——”
Viên Chước không có cơ hội nói chuyện, Ôn Cẩn chặn miệng hắn hôn thật sâu, thật cuồng nhiệt, bụi bặm bay lên từ khe cầu thang làm mê hoặc đôi mắt hắn, khóe mắt ứa ra nước mắt sinh lý làm nhòe tầm nhìn, vất vả lắm mới quay đầu lấy hơi được một tí, thì một vệt nước mắt rõ ràng lăn dài trên khuôn mặt bị nghẹn đến đỏ bừng.
Một Alpha ưu tú chân chính, có thể không quản lý được biểu cảm khi high, nhưng nhất định quá trình chào cờ phải chậm.
Vấn đề này thì Viên Chước có thể xếp loại xuất sắc, hắn nhăn chiếc mũi đỏ, cố rút một cánh tay chống lên bức tường trắng cạnh cầu thang, lúc Ôn Cẩn trang trí quán bar này chắc chắc đã bị bên thi công ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, cầu thang này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-nguoi-dep-va-cho-hoang/3429929/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.