Dưới bóng đêm, bốn phía yên tĩnh không tiếng động.
Mạc Dật dùng áo choàng của y bọc kín lấy Ngô Trăn Suất đang ngủ bên người, chính mình lại nửa dựa vào đại thụ nhắm mắt nghỉ ngơi, tùy thời vẫn duy trì tư thái cảnh giác, để phòng ngừa gặp nguy hiểm sẽ dễ ra tay.
Nhưng mà, Ngô Trăn Suất lại không ngủ được.
Hắn chậm rãi mở mắt ra, nhìn Mạc Dật dưới bóng đêm có chút mơ hồ lãnh đạm, thở dài trong lòng. Trầm Chi Hiên là người sẽ không dễ dàng tin tưởng bất luận kẻ nào. Hắn cho rằng nguyên thân Tề Phong này có khuôn mặt hữu dụng, làm sao không chuẩn bị những thứ khác.
Nguyên thân Tề Phong không biết lại không có nghĩa là hắn không biết.
Trên người Tề Phong sớm đã bị hạ một loại cổ. Hiện tại, chỉ còn chờ Trầm Chi Hiên chạy tới.
…
Sáng sớm hôm sau, trời vẫn còn chưa sáng, Ngô Trăn Suất đã bị Mạc Dật nhíu mày kêu tỉnh. Lập tức hai người nhanh lên ngựa, Mạc Dật một tay kéo dây cương, hai chân thúc vào bụng ngựa, tựa như tên rời cung lao nhanh ra ngoài.
“Làm sao vậy?” Ngô Trăn Suất ngồi ở trên ngựa, trong lòng đã sáng tỏ, trên mặt lại làm như nghi ngờ hỏi.
Mạc Dật nhấp nhấp môi, đưa tay giữ chặt lấy Ngô Trăn Suất, lời ít mà ý nhiều: “Có người đuổi tới.”
Quả nhiên, bọn họ vẫn chưa ra khỏi thạch lâm bao nhiêu, ngựa cưỡi kêu thảm một tiếng, vấp dây thừng té lăn ra.
Mạc Dật trong lòng căng thẳng, một cước đạp trên lưng ngựa, nhanh chóng ôm lấy Ngô Trăn Suất phi thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-nghiep-phan-dien/1342393/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.