Nếu ngay tại lúc phát hiện mình thích một người, mà người kia lại vì mình mà chết, như vậy, thích nhất định sẽ biến thành yêu sâu sắc.
Ít nhất, sẽ trở thành ký ức khắc sâu cả đời cũng không thể tiêu tan.
Cái ngày bọn hắn vĩnh viễn không quên được, đó là ngày Mục Ly Hi ôm người trong ngực đang lạnh dần, trái tim tựa như bị xé nát, cơn đau từng chút gặm nhấm hắn, từng chút nhai nuốt hắn.
Hắn trọng sinh kiếp này, ban đầu mang theo đầy bụng oán hận, giả tạo tính toán đường đi nước bước, chỉ muốn trả thù từng tên đã có lỗi với hắn ở kiếp trước.
Nhưng mà thế sự khó liệu, hắn duy nhất không có dựa theo kế hoạch mà lại may mắn được tiếp cận người nọ. Sau đó, hết thảy đều lệch khỏi quỹ đạo hắn vạch ra.
Hiện tại, chỉ cần có thể làm cho người trong ngực tỉnh lại, hắn nguyện ý buông tha hết thảy, chỉ cần nhìn đối phương khoẻ mạnh, vẫn vô tư như trước gọi hắn một tiếng ca ca.
Trên đời này, người dụng chân tâm đối hắn, chỉ duy nhất một người này mà thôi.
Chính là, hắn không bao giờ sẽ nghĩ tới, người hắn nghĩ gần kề hắn, liền như là một giấc mộng xa vời vợi.
Hắn biết là, cho dù có dùng hết tất cả thời gian của kiếp này, cũng vô pháp khiến hắn quên đi tấm thân thể nhuộm máu đỏ tươi chói mắt ấy, gai mắt đến đáng sợ. Độ ấm trong lòng ngực từng chút biến mất, cũng như sinh mệnh của hắn từng chút bị rút đi!
…
Hai ngày sau, khi Bạch Phàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-nghiep-phan-dien/1342346/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.