"Lúc đầu ra tay tàn nhẫn, ta suýt chút nữa bị nàng ta đánh cho hồn phi phách tán, không ngờ đến bây giờ lại mềm lòng như vậy...."
Tiếng thở dài của Chư Thải Linh vang lên bên tai.
Nữ nhân vốn yếu đuối, nhưng khi làm mẹ sẽ trở nên mạnh mẽ.
Cố Hựu Sinh than một câu trong lòng.
Lòng tham của Chương Mộng là nguyên nhân của mọi tội lỗi.
Đại Nương đã giết ba người, lại chậm chạp không giết ả ta.
Cố Hựu Sinh vốn cho rằng nàng muốn Chương Mộng sống trong lo sợ thêm mấy ngày nữa, không ngờ đến....
Nàng vậy mà không xuống tay được. Ngôn Tình Hài
Tạ Lệnh Nghi vẫn luôn nhìn Cố Hựu Sinh, chỉ thấy nàng nhìn không trung một lúc lâu, hồi lâu mới có động tĩnh.
Trong đôi mắt bình tĩnh lạnh nhạt của nàng, mang theo sự thương hại.
Nàng nhấc tay vẽ trong không trung.
Ánh mắt của Tiêu Chí Đạt và Tiêu Cảnh Nhân cũng rơi trên người nàng.
Mưa gió mờ mịt, y phục tung bay, dưới ánh đèn, thân thể của nàng thực sự có cảm giác phiêu diêu.
Bóng đen mà tay nàng chỉ vào trên không trung, dần hiện ra dáng người.
Tiêu Chi Đạt bị dọa sợ lùi về sau một bước.
Sắc mặt Tiêu Cảnh Nhân tái nhợt.
Đôi mắt phượng của Tạ Lệnh Nghi hơi nheo lại.
Chương Mộng sợ hãi ngồi bệt xuống đất, tay chân mềm nhũn.
Sức mạnh điên cuồng vừa rồi qua đi, nàng lại bắt đầu rơi vào trạng thái hoảng loạn vô tận.
Đó là một nữ tử trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-ma-quy-vuong-khong-biet-thong-linh-su-giet-ta/3538696/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.