"Vào đi. Tiểu nhị, thu dọn đồ đạc."
"Vâng."
Tiểu nhị gọi thêm người, hai người cùng khiêng bồn tắm ra ngoài.
Tiêu Chi Đạt cùng Tạ Lệnh Nghi đứng ngoài cửa, đợi đến khi tiểu nhị mang đồ rời đi mới nhìn nhau, do dự đi vào.
Cố Hựu Sinh đoan trang ngồi bên cạnh bàn, dáng vẻ thanh nhã lịch sự.
Tiêu Chi Đạt ngồi đối diện Cố Hựu Sinh, Tạ Lệnh Nghi ngồi bên cạnh hắn, ánh mắt hai người không khỏi nhìn về phía cây dù đen trong góc.
Dù đã thu lại.
"Cố cô nương, quấy rầy rồi."
Giọng nói của Tiêu Chi Đạt giống như con người hắn, ôn hòa thành thục, một thân thư sinh trầm ổn khó tả.
Hắn do Chư Thải Linh nuôi dưỡng, vì thế chuyện từ nhỏ đến lớn của hắn Cố Hựu Sinh đã nghe rất nhiều.
Nàng không còn xa lạ với hắn.
Còn nam tử kia, rõ ràng cũng là dáng vẻ thư sinh nhưng lại có cổ khí bất khả xâm phạm.
Tạ Lệnh Nghi, cháu trai em gái Chư Thải Linh.
Hắn từ nhỏ thân thể ốm yếu nhiều bệnh, năm ba tuổi còn suýt chết vì bệnh tật, nhưng sau đó sức khỏe ngày càng tốt lên.
Mặc dù học ở Quốc Tử Giám giống Tiêu Chi Đạt nhưng hắn từng lên chiến trường, có quân danh trên người.
Chỉ là Tạ gia ba đời đơn truyền đều xuất thân văn nhân, hắn liền bị gia chủ Tạ gia kéo từ trong quân về, đưa đến Quốc Tử Giám dưỡng tâm.
Người này...
Cố Hựu Sinh lại liếc nhìn Tạ Lệnh Nghi thêm lần nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-ma-quy-vuong-khong-biet-thong-linh-su-giet-ta/3348526/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.